Vợ chồng con gái tôi vừa ly hôn chưa được vài tháng mà con rể đã rục rịch chuẩn bị lấy vợ hai. Nghĩ mà vừa buồn vừa sốc. Nhớ ngày trước lúc hai đứa nó còn yêu nhau, vợ chồng tôi cũng có một thời gian cấm cản vì nghĩ con rể ở xa quá (mãi tận Hà Giang). Vợ chồng tôi có đứa con gái bé bỏng mà về tận đó làm dâu thì nghĩ thương con lắm.
Thế mà chúng nó cứ cương quyết yêu nhau. Anh con rể hồi ấy còn cam đoan: “Mẹ yên tâm, bố mẹ yêu Hà Anh thế nào thì con sẽ yêu cô ấy nhiều hơn thế. Nhất định con sẽ mang lại hạnh phúc cho cô ấy, bố mẹ cứ tin tưởng ở con”. Tôi chẳng phải dạng khó khăn, chê nghèo chê khổ gì, chỉ là tâm lý không muốn con gái đi lấy chồng xa bố mẹ không yên tâm thôi. Cuối cùng con gái nhất quyết đòi cưới, con rể thì hứa hẹn đủ điều, vợ chồng tôi đành gật đầu chiều lòng con trẻ.
Cưới được một thời gian thì tôi cũng thấy con rể rất tử tế, yêu chiều vợ nó. Cứ tháng hơn tháng lại đưa vợ ra Hà Nội thăm bố mẹ đẻ 1 lần. Lúc ấy vợ chồng tôi bảo nhau thôi con cái nó cứ hạnh phúc là được rồi, không đòi hỏi thêm gì nữa.
Ông nhà tôi bảo: “Giàu nghèo cũng chẳng quan trọng, quan trọng lấy được người chồng tốt, yêu thương vợ cả đời là yên tâm rồi”. Biết con rể lương công chức ba cọc, ba đồng nên cứ thấy khó khăn gì là hai vợ chồng tôi cũng đều giúp đỡ hết. Giúp nó cũng là giúp cho con gái mình thôi nên vợ chồng tôi chẳng nề hà gì.
Lúc con rể than muốn mua cái xe ô tô để đưa vợ đi lại tiện hơn nhưng thiếu tiền thì vợ chồng tôi cũng cho 800 triệu thêm vào để mua xe. Nhà thì lúc đầu có mỗi mảnh đất bên nội cho thôi, vì muốn con gái được ở thoải mái hơn nên vợ chồng tôi lại cho tiền để vợ chồng nó xây cái nhà một tầng nhưng nội thất, tiện nghi đầy đủ hết. Chúng tôi chỉ muốn giúp thế còn muốn xây cao hơn, to hơn gì thì sau vợ chồng con có tiền sẽ tự làm sau.
Đợt vừa rồi cháu ngoại tôi được 5 tuổi thì con gái tôi phát hiện chồng nó ngoại tình. Quá đau khổ nên con gái tôi đã quyết định ly hôn. Con gái tôi về nhà ngoại với hay bàn tay trắng, chẳng cầm về được thứ gì. Tôi gọi điện cho con rể thì nó chỉ bảo: “Xin lỗi mẹ, bọn con đã hết tình hết nghĩa rồi. Con không giữ được con gái mẹ nữa”.
Có lẽ, thật sự nếu muốn biết bộ mặt thật của đàn ông thì cứ phải sau ly hôn mới rõ được bản chất. Có vài triệu phụ cấp cho con mà con rể cũ của tôi tháng có tháng không. Mấy tháng nay thì mất hút luôn chẳng thấy tăm hơi gì. Con gái tôi vì hận quá cũng chẳng thèm đòi, nó bảo: “Cứ để xem nó yêu con đến mức nào”. Như thế là đã quá rõ rồi chứ còn xem xét gì nữa, chia tay cái là phủi hết, đoạn tuyệt với chính con ruột được ngay.
Nhớ đợt nhập học đầu năm vừa rồi, cháu ngoại tôi nói muốn được cả bố và mẹ đưa đến trường. Con gái tôi đành gọi điện cho chồng cũ bảo cố gắng sắp xếp đưa con đến trường hôm đầu tiên. Thằng chồng cũng hứa hẹn sẽ thu xếp để về đưa con đi, vậy mà cũng mất hút luôn. Gọi điện hỏi thì bảo: “Bận việc đột xuất anh không về được đâu, em tự đưa con đi”.
Con ruột của nó đấy mà nó còn coi như thế thì vợ với bố mẹ vợ nó còn đến mức nào nữa. Sau khi vợ chồng nó ly hôn, nó chẳng thèm gọi điện hỏi thăm bố mẹ vợ 1 câu.
Đã vậy vừa rồi còn nghe tin nó chuẩn bị lấy vợ 2, chính là cô bồ trước đây nó đã ngoại tình khi còn chung sống với con gái tôi. Nghe đâu cô ta có bầu mấy tháng rồi nên phải cưới.
Đến tuổi này rồi, nghĩ đi nghĩ lại tôi vẫn thấy, cuối cùng người chịu khổ nhiều nhất vẫn là phụ nữ thôi. Và muốn đánh giá đàn ông tốt hay xấu cứ nhìn vào thời điểm sau ly hôn của họ là biết là biết liền. Cấm có sai tí nào luôn.
Yêu và cưới