Mọi người cứ bảo có gia đình xong được ở riêng là sướng nhưng mà với em thì không đúng chút nào cả.
Vợ chồng em lấy nhau được hơn 1 năm nay và đang có 1 con nhỏ gần 6 tháng t.uổi. Bố mẹ chồng em còn trẻ nhưng đều đang đi làm mà em lại lấy chồng xa nên bên ngoại cũng không đỡ đần gì được. Vì vậy mà từ khi sinh xong đến bây giờ, chỉ có 2 mẹ con lủi thủi trông nhau, chuyện con quấn hơi mẹ cũng không có gì lạ.
Mà mẹ nào có hoàn cảnh như em mới hiểu. Hàng ngày em toàn tranh thủ lúc con ngủ dọn dẹp nhà cửa, giặt giũ rồi cơm nước cho chồng, nấu cháo cho con. Thậm chí có lúc đang dở tay cũng phải bỏ đấy để vào dỗ vì con khóc. Nói chung con nhỏ thì vất vả nên em cũng không than vãn gì nhiều.
Vợ chồng em cũng tính để đến khi con khoảng 2 t.uổi cho cứng cứng một chút thì mới gửi trẻ. Nói là ở nhà nhưng em cũng tay sấp tay ngửa làm đủ thứ khác từ bán hàng online đến cả làm mấy mặt hàng linh tinh cho người ta. Vì vậy mà nhà cửa hầu như lúc nào cũng như một đống hỗn độn cần phải dọn.
Không chỉ có thế, chồng em tính lại luộm thuộm chứ không được ngăn nắp như người ta. Bình thường anh ấy mặc quần áo xong toàn vứt linh tinh chứ không chịu cho vào máy giặt gì cả. Em nói to, nói nhỏ lẫn khuyên nhủ gì cũng không nghe nên nhà đã bừa bộn lại càng bừa bộn hơn.
(Ảnh minh họa)
Ấy thế mà mẹ chồng em không hiểu cho con dâu gì cả. Vợ chồng em đã mua nhà ở riêng nhưng ở gần nên mẹ chồng hay sang lắm. Mà mỗi lần như thế là bà lại đi từ trong ra ngoài, từ trên xuống dưới rồi nhìn ngó, bĩu môi chê em. Nào là con ngủ thì nằm nghịch điện thoại chứ làm gì, nào là quần áo ngâm nước cả ngày, nào là bát đũa không rửa để cho nó mốc lên, nào là cả tháng không thèm lau nhà. Thậm chí mẹ chồng em còn bảo nhìn phòng vợ chồng em “như cái chuồng heo”.
Nhưng sự thật thì lại hoàn toàn khác những gì bà bảo. Lúc em cầm điện thoại là lúc đang nhận đơn của khách, quần áo là em ngâm nước xả, bát thì con vừa ăn xong chưa kịp rửa, nhà trẻ con đi đái, rồi nôn trớ thì vết trên sàn là tất nhiên. Và sau màn trách mắng đó là bài ca muôn thuở: “Ngày xưa thế này, ngày xưa thế kia”.
Em có bảo cũng do chồng em bày bừa nữa nhưng với mẹ chồng thì tuyệt đối không phải như vậy. Lúc nào con trai bà cũng là nhất, con trai bà sạch sẽ, con trai bà kiếm ra t.iền. Có hôm em nấu cơm tối hơi muộn, đúng lúc mẹ chồng sang chơi nên lĩnh đủ luôn tràng mắng của bà: “Cả ngày nằm phè ra đấy không chịu làm gì cả. Nhà không dọn, cơm không nấu, đến giờ chồng đi làm về rồi còn chưa có cơm ăn.”
(Ảnh minh họa)
Thực ra chồng em cũng có bênh vợ nhưng nói mãi không được nên anh ấy cũng chỉ biết động viên em chịu khó vì tính bà đã thế rồi. Tuy nhiên con giun xéo mãi cũng oằn chứ nói gì con người. Mẹ chồng em nhắc một lần, hai lần thì không sao đằng này lúc nào cũng nói khiến em không nhịn được nữa.
Mới hôm qua đây, mẹ chồng em lại tiếp tục nói chuyện em ở bẩn. Nhưng lần này em cãi thẳng luôn: “Mẹ ạ! Nhà là nhà của vợ chồng con nên có bẩn hay luộm thuộm thì cũng chỉ vợ chồng con ở. Phòng con có là chuồng heo đi chăng nữa mà chồng con vẫn ngủ ngon, không ý kiến gì là được rồi. Còn con cũng không phải 3 đầu 6 tay để làm hết mọi thứ từ A – Z được đâu mẹ ạ!”
Nói xong em ôm con đi vào phòng luôn không buồn cơm nước gì nữa, chồng em hiểu vợ nên không nói năng gì. Còn mẹ chồng em thì hậm hực nhưng cũng quay lưng đi về vì ở đó có khi chồng em lại cáu cho.