Chuyện đỉnh điểm khi tối hôm kia, ông ấy mất vàng và đổ tội cho em lấy cắp. Ông bảo bỏ 5 miếng vàng 30 chỉ trong két sắt định làm của hồi môn cho con gái nhưng hôm đó tìm mãi không thấy.
Chào mọi người, lâu lắm em mới có thể trải lòng ra khi mà tâm trạng của em đang rơi vào trạng thái stress, mệt mỏi kinh khủng như thế này.
Em là con gái miền Tây nhưng không xinh đẹp và lười nhác như nhiều người nghĩ. Trái lại, ngay từ khi còn nhỏ, em đã ý thức được cái nghèo cái khổ và luôn cố gắng học hành để thay đổi cuộc sống của mình.
Lên đại học, khi đang còn học năm 3 một trường đại học ở Sài Gòn, em quen ông xã của em bây giờ. Anh ấy là người gốc Bắc, bố mẹ vào nam làm ăn rồi lấy nhau và sinh ra anh ấy với một đứa em gái.
Mẹ chồng em mất khi anh ấy mới học lớp 8 do bị ung thư. Từ đó, 2 anh em sống cùng bố. Gia đình nhà chồng em có mở một siêu thị mini ở trung tâm thành phố Biên Hòa, Đồng Nai. Sau khi ra trường và cưới nhau, em và chồng em ở nhà quản lý cái siêu thị đó cho bố chồng em nghỉ ngơi.
Lúc mới yêu và đến nhà anh chơi, ấn tượng đầu tiên của em về bố chồng là người nói quá nhiều, nói nhiều đến mức em thấy mệt mỏi và sau này mỗi khi phải ở nhà, nghe ông nói là em đeo tai phone nghe nhạc cho đỡ đau đầu.
Ấn tượng đầu tiên của tôi là bố chồng nói quá nhiều và hay khoe khoang, khoác lác, tính lại kẹt sỉ vô cùng. Ảnh minh họa.
Không chỉ có tật nỏi nhiều mà bố chồng em còn nổi tiếng ki bo, ba hoa kẹt sỉ. Khi mới về làm dâu, em được giao nhiệm vụ bán hàng. Buổi trưa thì bố chồng bảo em vào nghỉ ngơi vì ít khách. Em cũng thấy đúng nên trưa có vào phòng chợp mắt vài tiếng. Vậy mà không biết bố chồng em nói với con gái (em chồng) cái gì mà nó đang học ở Sài Gòn về nhà là cứ soi mói, tỏ vẻ khó chịu với em.
Vì không ưa tính hay nói của bố chồng nên cứ bình thường ở nhà em hay đeo phone nghe nhạc, mỗi khi bố chồng nói chuyện gì em chỉ dạ dạ, vâng vâng, ít nói chuyện với ông nên ổng cũng không thích em lắm. Hơn nữa, chồng em lại hay chiều vợ nên ổng càng