Lê Thảo Duyên (Quảng Ngãi) có số phận quá đỗi hẩm hưu, là mẹ đơn thân phải trải qua 4 lần mất mát, nay đã nếm quả ngọt khi đỗ 3 trường đại học.
Nhắc đến Lê Thảo Duyên (19 tuổi), bà con xã Tịnh Minh, Sơn Tịnh, Quảng Ngãi không khỏi xót xa. Tuổi còn trẻ, nhưng cô gái ấy đã phải trải qua nhiều biến cố, phải một mình nuôi con.
Ba của em là người Thái Bình, vào Quảng Ngãi làm việc rồi cưới mẹ Duyên. Cuộc hôn nhân ấy không êm đềm, hai người sớm chia ly. Năm 2005, Duyên ra đời ở Thái Bình, 1 năm sau thì được mẹ đưa về Quảng Ngãi. Do cuộc sống khốn khó, mẹ Duyên đành nhờ bà ngoại chăm con, bản thân thì vào Nam làm thuê.
Năm 2008, ba vào đưa Duyên về Thái Bình. Đến năm 2010, cô bé lại được trả về Quảng Ngãi cho bà ngoại chăm. Cha một nơi, mẹ một ngả, năm 2013, khi Duyên 8 tuổi, bà ngoại sức khỏe yếu, một lần nữa Duyên theo xe đò ra Thái Bình sống với ba. Năm 2016, khi Duyên 11 tuổi, em lại được đưa về Quảng Ngãi và sống mãi đến giờ.
Ảnh: Tuổi trẻ Online
Nữ sinh bộc bạch: “Đời tôi như trái bóng, cha mẹ chuyền qua chuyền lại mãi. Chưa thích nghi được chỗ này lại được chuyển đến chỗ khác. Ký ức tuổi thơ buồn”. Cũng may, cô gái nhỏ vẫn có những tháng ngày hạnh phúc khi được ở chung với bà ngoại, bởi bà hết mực yêu thương em. Ngoại kể cho cô nghe những chuyện của làng, dặn Duyên ngủ sớm, hỏi thăm lúc em bị cảm… – những điều nữ sinh chưa từng nhận được trước đó.
Thế rồi, loạt biến cố liên tục đổ ập xuống cuộc đời của Lê Thảo Duyên. Năm 2017, bà ngoại em mất, Duyên còn một mình sống trong căn nhà cũ, được dì dượng giúp đỡ. Năm 2018, mẹ em về quê, nhưng bệnh tiểu đường biến chứng nặng. Duyên nhớ lại: “Lúc mẹ về, bệnh tiểu đường biến chứng phù thận, gần như nằm liệt. Không tiền nên cứ ai nói loại cây gì có thể chữa tiểu đường, tôi lại tìm hái về nấu cho mẹ uống. Có lúc, thấy mẹ khỏe lại tôi rất hy vọng. Nhưng đến năm 2020 mẹ cũng rời bỏ tôi”.
Thời gian đó, em quen một người bạn trai tên Kiên, học trên 3 lớp. Duyên kể: “Lúc mẹ không còn đứng dậy được, chính Kiên đã lau người, chăm sóc mẹ tôi từng thìa cháo”. Cả hai có chung với nhau 1 đứa con, đặt là Gạo. Ấy thế mà, Kiên đi lột vỏ keo kiếm tiền lại bị tai nạn, rồi qua đời. Nỗi đau chưa kịp nguôi, 1 năm sau đó, cha của Duyên cũng qua đời do biến chứng bệnh tiểu đường. Nhận tin, cô gái trẻ ôm con ra Thái Bình chịu tang cha.
Ảnh: Tuổi trẻ Online
Nghe kể về cuộc đời của Duyên, bất kì ai cũng cảm thấy xót xa. Nhưng nữ sinh tâm sự, tuy cuộc đời tăm tối, em vẫn có một điểm sáng, ấy là Gạo. Cô bảo, Gạo là trời cho em để em không phải sốc một đời cô độc. Tất nhiên, em cũng hiểu rằng, đó là một phần sai lầm tuổi trẻ, mong các bạn đừng như mình. Duyên bộc bạch: “Tôi biết mình chưa thật sự làm mẹ. Tôi giống như chị của Gạo vậy. Gạo thiệt thòi hơn bạn bè nhiều, cũng bởi tôi là một người mẹ trẻ con”.
Cuộc đời quá sóng gió, dẫu vậy, phần lớn cuộc trò chuyện Duyên luôn cười. Gạo đã 3 tuổi, em cũng không vất vả chăm sóc như trước. Đến giờ, cô gái trẻ không nhớ hết những việc mình từng làm để kiếm tiền, chỉ có thể liệt kê như: may, viết tản văn, làm gia sư, phục vụ nhà hàng, rửa chén quán ăn, bưng bê cà phê, môi giới bán đất…
Duyên từng nghỉ học 1 năm để đi làm, nhưng rồi quyết định quay trở lại trường. Em kể, khi đó mình đang đi may thuê, thấy bạn đi học ngang qua, cô tự hỏi “ủa sao mình phải nghỉ học, không học sau này lấy gì nuôi con”. Rồi trong một lần khác, em nghe thầy Tình, chủ nhiệm lớp 10, nói với bạn: “Con Duyên học giỏi mà nghỉ, thật sự quá tiếc”. Thế là Duyên quay trở lại trường. Thầy cô thương, xin học bổng, giúp đỡ rất nhiều.
Ảnh: Tuổi trẻ Online
Đáng nói, dù bận rộn với công việc, Duyên vẫn dành nhiều thời gian học tập. Nhiều năm liền, em là học sinh giỏi, gặt hái vô số giấy khen, học bổng. Đặc biệt, mới đây cô gái trẻ đã trúng tuyển tới 3 trường đại học.
Thế nhưng, em vẫn đang chờ kết quả nguyện vọng ngành báo chí, ĐH Sư phạm Đà Nẵng. Duyên hi vọng, nghề báo sẽ giúp em tìm tới những mảnh đời tương tự, giúp họ có cuộc sống tốt đẹp hơn. Nữ sinh bộc bạch, em còn tồn tại đến giờ, ngoài nỗ lực của bản thân còn là sự giúp đỡ, yêu thương của nhiều người.
Bà Bê (hàng xóm) nói về Duyên bằng sự cảm phục. Trong mắt bà, Duyên vẫn là một đứa trẻ chịu nhiều thiệt thòi, nhưng sống rất sẻ chia và tình cảm. Có lần mọi người cho Gạo rất nhiều sữa, Duyên còn mang qua cho cháu bà Bê.
Ảnh: Tuổi trẻ Online
“Con Duyên tới bốn lần mồ côi, nhưng nó học giỏi lắm. Bằng khen, giấy khen, học bổng… rất nhiều. Thiệt tình, tôi rơi vào hoàn cảnh nó, có khi nghỉ học đi làm công nhân rồi. Giờ nghe nó sắp vô đại học, mừng mà lo. Bữa tôi hỏi con đi học rồi để Gạo cho ai, nó nói con mang Gạo đi học cùng, nếu vất vả quá thì con gửi cho cha mẹ một người bạn học chăm giúp”, bà Bê nói.
Chị Nguyễn Thị Hằng, bí thư Đảng ủy xã Tịnh Sơn, huyện Sơn Tịnh nhiều năm làm ở Tỉnh Đoàn Quảng Ngãi, bảo rằng Duyên từng đi xin sữa, bỉm cho con. Điều chị Hằng ấn tượng nhất là đi đâu Duyên cũng dắt Gạo đi. Chị kể: “Dù còn nhỏ, nhưng Duyên chưa bao giờ bỏ bê con. Chúng tôi thương Duyên vì rất nỗ lực và trách nhiệm”.
Xem thêm: