Mẹ chồng b:ắt con dâu rửa 20 MÂM BÁT và hành động không ngờ của con trai

Mẹ chồng bắt con dâu rửa 20 mâm bát, con trai liền bảo: Mẹ đáo để qúa chỉ có nước sống mình thôi!

– Mẹ với em ở nhà vẫn ổn chứ?

– Sao anh lại nói thế? Mẹ đối xử với em tốt lắm. Anh cứ yên tâm, đừng suy nghĩ quá không lại ảnh hưởng đến công việc.

– Thôi được rồi, có gì là phải gọi cho anh ngay đấy nhé.

Tắt điện thoại, Liên chỉ biết ngồi dựa vào tường, thẫn thờ, mệt mỏi. Cô vẫn còn nhớ như in cái ngày đầu tiên bước chân về nhà chồng cách đây 3 năm. Vì nhà Liên ở cách nhà Khải tận 300km nên xe đón dâu phải đi mất 5 tiếng mới đến nơi. Đường vòng vèo, đầy sỏi đá khiến Liên say xe nôn mật xanh mật vàng. Làm lễ xong xuôi, khi khách khứa về hết, Khải phải dìu vợ lên phòng nghỉ ngơi vì cô chẳng còn chút sức lực nào nữa. Vừa thấy thế mẹ Khải liền bảo:

– Sao nhà cửa vẫn còn tanh bành thế kia mà đã đi ngủ rồi?

– Vợ con đang mệt mà mẹ, từ giờ tới hết ngày kiểu gì chẳng làm xong.

– Không được, anh chưa nghe câu “Dậy vợ từ thuở bơ vơ mới về” à?

Thấy chồng với mẹ cứ lời qua tiếng lại, Liên không muốn làm phật ý mẹ chồng nên lại gắng gượng dọn dẹp. Giờ nhớ lại ngày ấy, chính cô còn thấy hãi hùng và khiếp sợ.

Khải là lính hải quân nên cứ đi biền biệt, có khi vài tháng mới về nhà được ít ngày. Liên vốn là người nhẫn nhịn, bao nhiêu mâu thuẫn giữa mẹ chồng, nàng dâu ở nhà có thế nào cô cũng giấu hết vào trong lòng, không ca thán với Khải nửa lời. Ngay cả khi Liên sinh con thì chồng cô cũng không về được, hai mẹ con đành tự xoay sở, vật lộn với nhau cả ngày lẫn đêm.

Đợt nghỉ Tết vừa rồi, Khải được nghỉ phép hẳn 20 ngày để có thời gian gần gũi vợ con, bù đắp những ngày đi xa và cũng vì mẹ anh mừng thọ t.uổi 70. Mùng 7 Tết, nhà Khải làm hơn 20 mâm cỗ để mời họ hàng tới ăn uống, chúc thọ mẹ. Bao nhiêu việc là thế nhưng chỉ có mình Liên chạy đôn, chạy đáo trong bếp từ 3 rưỡi sáng để chuẩn bị tất tần tật mọi thứ.

Ăn uống vui vẻ, náo nhiệt là thế nhưng khi tiệc tàn lại chỉ có mình Liên vừa phải dọn dẹp bãi chiến trường, vừa tranh thủ cho con bú. Dọn được hết đống bát đũa vào một góc bếp, Liên thở không ra hơi nên đành lết từng bước lên phòng định bụng nằm nghỉ một lát. Sức khỏe của cô vốn không tốt lại bị huyết áp thấp nên lúc ấy chân tay bủn rủn, hoa mắt đến đứng còn chẳng vững.

Khải thấy vợ như vậy, vội dìu cô vào phòng nghỉ ngơi nhưng rồi Liên nằm còn chưa được ấm chỗ lại thấy mẹ chồng đ.ập cửa uỳnh uỳnh:

– Con Liên đâu rồi? Làm chưa xong việc sao lại trốn lên phòng nằm ườn ra thế hả?

Thấy thế, Khải vội chạy ra, nói khẽ nhưng vẫn đủ để Liên nghe rõ mồn một vì cánh cửa chỉ khép hờ:

– Mẹ nói be bé thôi cho vợ con nghỉ một tí.

– Làm sao tôi phải nói bé? Con dâu ngủ để mẹ chồng vất vả một mình à? Còn 20 mâm bát đang vứt ngổn ngang dưới nhà kia, anh không nhìn thấy hả?

– Con có biết nhưng mẹ cứ để đấy, cả ngày hôm nay vợ con vất vả lắm rồi.

– Anh đừng có bênh vợ chằm chặp, coi thường mẹ như thế.


Mẹ chồng bắt con dâu rửa 20 MÂM BÁT thì con trai bảo: &'Đáo để qúa thì chỉ có nước sống một mình thôi, phải đứa khác nó XỬ mẹ lâu rồi' - Hình 1

Đột nhiên, Khải nghiêm giọng bảo:

– Mẹ đừng tưởng con không biết ở nhà mẹ đã đối xử với con dâu thế nào nhé. Bác Hà hàng xóm nhà mình mấy hôm trước gặp con ở đầu ngõ đã kể lại hết rồi. Vợ con hiền lành, nhẫn nhịn nên mới chịu được mẹ đến ngày hôm nay đấy. Cô ấy sẽ cùng con sống với mẹ cả đời, mẹ mà đáo để quá thì chỉ thiệt mình thôi. Mẹ thử nghĩ lại xem, chẳng phải hồi bà còn sống, mẹ suốt ngày than thở, khóc lóc rằng bà khó tính, soi mói, nói xấu con dâu nên mẹ mới khổ đấy à?

– Anh… anh…

– Thôi, mẹ cứ về phòng nghỉ ngơi đi, để chiều hai vợ chồng con cùng dọn cho nhanh.

Bị con trai kéo tay xuống phòng, tự nhiên bà chẳng nói được gì nữa, cứ ngẩn ngơ nghĩ về những chuyện trong quá khứ. Nếu Khải không nhắc thì có lẽ bà cũng quên rằng trước đây chính bản thân mình cũng từng bị mẹ chồng đối xử khắt khe, đáng ra bây giờ bà phải coi Liên như con ruột, thương yêu, đùm bọc mới đúng.

Chẳng hiểu hôm ấy mẹ Khải suy nghĩ thế nào mà sáng hôm sau, vừa thấy con trai với con dâu bước xuống bà đã tươi cười chỉ vào nồi cháo gà nghi ngút khói trên bàn ăn:

– Hai đứa xuống ăn đi cho nóng, ngon lắm, mẹ nấu mất 2 tiếng đấy.

Ngồi vào bàn ăn mà Liên vẫn chưa hiểu chuyện gì đang diễn ra, cô cứ quay ra nhìn chồng rồi lại nhìn mẹ anh. Thấy nét mặt của con dâu, dường như bà hiểu suy nghĩ của cô liền rút trong túi ra tập t.iền 20 triệu rồi bảo:

– Hai đứa lấy mà đi du lịch, mẹ cho đấy. Mấy năm nay con Liên ở nhà hầu hạ mẹ là đủ rồi, giờ cứ thoải mái đi.

– Mẹ cho con đi thật ạ?

– Cha bố cô, chê t.iền thì để tôi cất lại nhé. Mẹ xin lỗi, từ giờ hai mẹ con mình “đình chiến” nhé.

Mấy năm đi làm dâu nhưng đó là bữa ăn đầu tiên mà Liên và mẹ chồng có thể vui vẻ hàn huyên, trò chuyện thân thiết đến thế.