Khinh vợ mất cái ngàn vàng nên 8 năm cưới tôi không thèm động. Một hôm, tôi nấu cơm nước, tắm rửa xong hết rồi mà không thấy vợ đâu. Đến tận 8h mới thấy vợ về, nhìn thấy đứa bé vợ dắt về mà tôi tái mặt đi, miệng lắp bắp không nói thành lời

Vậy mà tôi nấu cơm nước, tắm rửa xong hết rồi mà không thấy vợ đâu. Đến tận 8h mới thấy vợ về, nhìn thấy đứa bé vợ dắt về mà tôi tái mặt đi, miệng lắp bắp không nói thành lời.

Tôi từng có một cuộc hôn nhân không mấy hạnh phúc, diễn ra trong 2 năm và có một đứa con nhỏ. Ngày đó, cả tôi và vợ đều còn khá trẻ, suy nghĩ bồng bột, yêu thì quyết cưới bằng được nhưng về sống chung một nhà thì không thể chịu nổi tính nết của nhau.

Cả hai cùng bướng bỉnh, luôn cho bản thân là đúng, không chịu lắng nghe ý kiến của nhau. Khi con khóc, vợ không biết dỗ dành, tôi ngủ không được lại mắng mỏ cô ấy. Đi làm cả ngày mệt mỏi, về nhà thấy vợ bấm điện thoại, ngồi ôm con, cơm nước chưa nấu, nhà cửa bừa bộn, tôi cáu lên chửi vài câu.

Nhiều lần thấy vợ sai, tôi khuyên bảo cô ấy sống tốt hơn, quan sát và lắng nghe chồng góp ý để hoàn thiện bản thân nhưng vợ lì ra và cãi cho bằng thắng mới thôi. Quá bức xúc, tôi đưa cô ấy về ngoại trả, không ngờ vợ bỏ đi luôn và không bao giờ quay trở lại nhà tôi nữa. Khi con được 4 tuổi thì vợ mới quay về làm đơn ly hôn và cuộc hôn nhân của chúng tôi chấm dứt.

Sau khi ly hôn vợ, tôi có quen với một cô gái tên Tuyết. Cô ấy hiền lành, xinh đẹp và dễ thương, có nhiều anh chàng theo đuổi. Tôi thích cô ấy ngay từ cái nhìn đầu tiên, tôi tự ti về bản thân nên không dám nói chuyện bản thân đã có gia đình và đang nuôi con riêng.

Cả hai cùng bướng bỉnh, luôn cho bản thân là đúng, không chịu lắng nghe ý kiến của nhau. (Ảnh minh họa)

Cả hai cùng bướng bỉnh, luôn cho bản thân là đúng, không chịu lắng nghe ý kiến của nhau. (Ảnh minh họa)

Tuyết tin tưởng tôi tuyệt đối, cô nghĩ tôi là trai tân và là người đàn ông tốt tính, đạo đức. Chính những lời khen ngợi của Tuyết mà tôi luôn tự chỉn chu lại bản thân để trở thành người tốt trong mắt bạn gái.

Ngày bạn gái thông báo tin vui đã có thai và hối thúc cưới xin, lúc đó tôi mừng lắm, vậy là cuối cùng Tuyết đã thuộc về tôi. Tôi tự nhủ rằng sẽ giữ gìn chăm sóc cuộc hôn nhân này thật cẩn thận, không bao giờ để mất nữa.

Sau khi ly hôn với vợ cũ, tôi đưa con về để cho ông bà nội chăm sóc, mỗi lần Tuyết về quê chơi, tôi luôn nhắc nhở mẹ đưa con trai qua nhà người chị họ ở tạm. Sợ chuyện vợ con bị bại lộ, tôi còn không dám đăng ký kết hôn trước khi cưới mà phải nói lý do là do công việc bận rộn, cưới xong làm thủ tục kết hôn cũng được.

Quê tôi và nơi tôi làm việc cách hơn 200 cây số nhưng tôi không dám tổ chức ở nhà bố mẹ, sợ những lời bép xép của mọi người sẽ phá mất cuộc vui của chúng tôi. Thế nên tôi tổ chức đám cưới ở nhà hàng gần công ty, lấy lý do là để đồng nghiệp thuận tiện ăn cỗ, đỡ vất vả lặn lội về quê xa xôi.

Tôi giấu chuyện quá khứ kín như thế, vậy mà cuối cùng vẫn không qua nổi mắt vợ tôi.

Ngày bạn gái thông báo tin vui đã có thai và hối thúc cưới xin, lúc đó tôi mừng lắm, vậy là cuối cùng Tuyết đã thuộc về tôi. (Ảnh minh họa)

Ngày bạn gái thông báo tin vui đã có thai và hối thúc cưới xin, lúc đó tôi mừng lắm, vậy là cuối cùng Tuyết đã thuộc về tôi. (Ảnh minh họa)

Sau hôm cưới, tôi đi làm luôn, còn vợ ở nhà một hôm để dọn dẹp nhà cửa. Buổi chiều đi làm về không thấy vợ đâu, tôi lo lắng gọi điện, cô ấy nói là ra ngoài có chút việc và sẽ về ngay.

Vậy mà tôi nấu cơm nước, tắm rửa xong hết rồi mà không thấy vợ đâu. Đến tận 8h mới thấy vợ về, nhìn thấy đứa bé vợ dắt về mà tôi tái mặt đi, miệng lắp bắp không nói thành lời. Chân tay tôi bủn rủn và rất sợ bị vợ bỏ rơi, tôi hoảng quá, quỳ sụp xuống cầu xin cô ấy tha thứ.

Nhưng vợ vội vã đỡ tôi dậy và nói:

“Em biết anh yêu em rất nhiều, vì sợ mất em nên mới giấu kín chuyện quá khứ. Nhưng thực ra em đã biết tất cả trong một lần về nhà anh chơi mà em không muốn nói ra sợ anh buồn.

Em về quê đón con ra sống cùng với vợ chồng mình, bây giờ chúng ta đã là một gia đình phải thương yêu chăm sóc con. Chúng mình phải nuôi dưỡng con thật tốt để con là đứa trẻ ngoan ngoãn học hành giỏi giang, không thể đẩy hết cho ông bà nội được”.

Lời vợ nói mà tôi mừng rỡ, hạnh phúc, không ngờ tôi lấy được người vợ tuyệt vời đến vậy.