Tôi biết mình là người đàn ông có phần gia trưởng và tính hay ghen tuông. Cũng bởi cái số lấy được vợ đẹp, nên trong lòng lúc nào cũng canh cánh nỗi lo sợ mất vợ vào tay người đàn ông khác. Nhất là khi chúng tôi chưa có một đứa con để gắn kết gia đình, tôi càng thêm bất an. Vợ tôi là một người phụ nữ thông minh, xinh đẹp và cá tính. Tuy vậy từ khi về làm dâu, cô ấy lại không được lòng mẹ tôi.
Tôi nhận ra mình đã sai với vợ quá nhiều, ảnh minh họa, nguồn: dSD
Mẹ tôi thẳng thừng phản đối từ khi chúng tôi mới yêu nhau, nói rằng: “Phụ nữ đẹp quá thì khó giữ, rồi sau này lại khổ!”. Em gái tôi cũng chẳng ưa chị dâu, luôn chê bai rằng vợ tôi không biết làm việc nhà, có chị dâu cũng như không. Thực tế, em gái tôi nhiều lần kiếm chuyện với vợ chỉ vì những điều nhỏ nhặt. Vợ tôi cũng chẳng vừa, thẳng thắn phản kháng: “Có chị dâu chứ đâu phải người giúp việc!”. Điều này càng khiến em tôi ghét, còn tôi thì kẹt giữa 3 người phụ nữ quan trọng trong đời
Nhiều lần, nghe lời mách lẻo của em gái, tôi đã nghi ngờ và trách oan vợ. Để rồi khi tìm hiểu kỹ, tôi lại nhận ra mình đã sai lầm. May mắn sau đó vợ tôi có thai nên em gái cũng đỡ kiếm chuyện hơn. Từ đây tôi tự nhủ sẽ cố gắng trở thành một người chồng tốt.
Thế nhưng, sóng gió lại kéo đến khi một ngày nọ, mẹ lặng lẽ nói với tôi: “Mẹ nghe người ta đồn hay thấy xe của vợ mày ở nhà nghỉ. Mày xem lại đi, chứ cái thai trong bụng nó chưa chắc đã là của mày đâu!”. Bỗng nhiên tôi khựng lại. Mặc dù yêu và tin vợ, nhưng những lời của mẹ cứ lởn vởn trong đầu, khiến tôi không sao bình tâm nổi.
Sau đêm trằn trọc suy nghĩ, sáng hôm sau, tôi quyết định lén cài định vị vào điện thoại của vợ. Đến chiều hôm đó, nhìn vào màn hình điện thoại, tôi chết lặng khi thấy định vị xác định Vợ tôi… đang ở một nhà nghỉ gần công ty.
Cơn giận bùng lên. Tôi vội gọi cho bố mẹ vợ: “Mời bố mẹ đến ngay, chúng ta phải làm rõ chuyện này!”. Cả 3 chúng tôi hẹn nhau trước cửa nhà nghỉ, sẵn sàng đối mặt với sự thật. Tôi đứng đó, lòng rối bời, chỉ muốn nhanh chóng đối diện với vợ để hỏi cho ra lẽ.
Nhưng khi tôi vừa đến nơi thì bất ngờ thấy em gái tôi và bạn trai đang bước vào nhà nghỉ. Tôi sững người, không hiểu chuyện gì đang diễn ra. Tại sao cả xe máy và định vị điện thoại của vợ lại ở đây, trong khi người xuất hiện lại là em gái tôi?
Đúng lúc tôi còn đang bối rối, vợ tôi bước tới. Cô ấy nhìn tôi với ánh mắt đầy thất vọng. Sau đó vợ lấy chiếc điện thoại từ trong cốp xe mình, cầm lên trước mặt tôi: “Anh đi theo em vì cái này, phải không?”. Tôi đứng như trời trồng, chẳng nói được lời nào. Cảm giác hối hận tràn ngập.
Vợ tôi nhìn thẳng vào mắt tôi, giọng nghẹn lại: “Anh có thể nghi ngờ em đến mức này sao? Anh đã từng nói sẽ tin tưởng em, sẽ bảo vệ em và con. Vậy mà giờ đây, chỉ vì một lời đồn thổi, anh lại nghi ngờ lòng chung thủy của em”.
Tôi sững sờ, cảm giác như cả thế giới xung quanh đang sụp đổ. Hóa ra, em gái tôi thường xuyên mượn xe của vợ để đi nhà nghỉ cùng bạn trai mà không hề nói với cô ấy. Khi vợ tôi phát hiện ra, cô ấy đã cố tình giấu điện thoại vào cốp xe để tôi có thể tự tìm hiểu sự thật. Chính vì thế mà định vị trên điện thoại mới dẫn tôi đến đây. Tôi quay sang em gái, cơn giận bùng lên nhưng nghẹn lại nơi cổ họng, không thốt nên lời. Lúc này, tôi chỉ muốn lao đến ôm chặt lấy vợ và nói lời xin lỗi
“Anh xin lỗi…” Tôi thốt ra trong tiếng nấc nghẹn, bước tới ôm chặt lấy vợ trước mặt tất cả mọi người đang chứng kiến. Cô ấy vẫn cương quyết gạt ra, tôi đành quỳ xuống nhận lỗi:
– “Anh sai rồi. Anh đã để những lời đồn vô căn cứ ảnh hưởng đến lòng tin của mình. Anh hứa từ nay sẽ chăm sóc mẹ con em thật tốt, sẽ không bao giờ để em chịu thêm tổn thương nào nữa”.
Vợ tôi vẫn im lặng, nước mắt lăn dài trên má. Dù cô ấy chưa nói lời tha thứ, nhưng việc không đẩy tôi ra khỏi vòng tay khiến tôi biết rằng vẫn còn hy vọng để sửa sai.
Khi chứng kiến tất cả cảnh tượng đó từ đầu đến cuối, bố mẹ vợ tôi chỉ im lặng không nói 1 lời, cuối cùng, bố vợ tiến lại gần tôi và nối 1 câu.
– Bố mẹ cũng từng vì anh mà luôn ngăn cản con gái có bạn bè, hạn chế giao lưu đồng nghiệp. Nhưng khi đến ngày hôm nay, tôi nhận ra là chúng tôi đã sai với con gái mình rồi. Anh thật sự không xứng đáng với nó!
Bố vợ tôi nói rồi bỏ đi. Tôi không biết trả lời như thế nào và nên làm gì lúc đó cả.
Từ giây phút đó, tôi tự hứa với lòng mình phải thay đổi, phải học cách tin tưởng và yêu thương vợ nhiều hơn, vì gia đình và đứa con sắp chào đời. Mong rằng vợ sẽ tha thứ cho sự đa nghi vô lối của tôi.