Về già có nên vào Viện Dưỡng lão không?
Ðây là câu hỏi mà bạn già nào cũng muốn biết…
Thời gian qua vợ chồng tôi đã trải nghiệm cả môi trường viện dưỡng lão và thuê người giúp việc tại nhà. Chúng tôi nhận ra khi về già không nhất thiết phải vào viện dưỡng lão mới là môi trường chăm sóc tốt. Mà là khi chúng tôi tự thuê người chăm sóc tại nhà , thấy vui vẻ hơn, thì sẽ khỏe mạnh hơn, sống lâu hơn cùng con cháu.
Sau đây là kinh nghiệm của chúng tôi, mời các bạn già mình cùng tham khảo nhé!…
* * *
Vợ chồng chúng tôi cứ nghĩ 2 con học xong sẽ ở cạnh cha mẹ hàng ngày đi làm, tối về quây quần bên nhau. Tuy nhiên, cuộc sống thì không như những gì mình nghĩ. Sau khi 2 đứa tốt nghiệp đại học, một đứa đã quyết định đi du học, đứa còn lại đến thành phố lớn làm việc và định cư luôn ở đó. Con cái đi xa khiến chúng tôi cô đơn, 2 người dựa vào nhau để sống.
Trước chưa nghỉ hưu, hàng ngày chúng tôi đều bận rộn với công việc khiến chúng tôi quên hết sự hiu quạnh và cô đơn. Nhưng sau khi đến tuổi ở nhà, hàng ngày chỉ có 2 thân già nhìn nhau, không con, không cháu trong nhà khiến chúng tôi thấy trống vắng.
Cảm giác cô đơn càng lớn khi cơ thể ngày một già đi, bệnh tật thì thi nhau kéo đến. Hai vợ chồng tôi cứ tự chăm sóc nhau qua ngày.
Mùa đông năm ngoái, cả 2 vợ chồng tôi lâm bệnh nặng. Vì các con ở xa lại bận công việc nên không thể về mà phải nhờ các cháu ở quê chăm sóc. Điều này khiến chúng tôi cảm thấy rất buồn, hụt hẫng và bất lực.
Thấy cha mẹ như vậy, con trai ở nước ngoài của tôi đã đề xuất cha mẹ có thể đến viện dưỡng lão để được chăm sóc và có người bầu bạn mỗi ngày. Vì đã ở nước ngoài nên con trai tôi rất tin tưởng viện dưỡng lão sẽ là môi trường lý tưởng cho cha mẹ về già. Hơn nữa, con gái tôi cũng nói trong viện sẽ cung cấp các dịch vụ chăm sóc y tế cho cha mẹ khỏe mạnh và vui vẻ hơn mỗi ngày.
Sau khi chọn lựa, các con đã quyết định đăng ký cho chúng tôi viện dưỡng lão tốt nhất chi phí phòng hai người đã 12 triệu/ 1 tháng còn đủ khoảng cỡ 25 triệu/tháng.
Mỗi tháng con trai chúng tôi sẽ chi 35 triệu và số tiền còn lại do chúng tôi tự bỏ ra.
Khi mới đến, chúng tôi rất hài lòng với không gian này. Ở đây có rất nhiều dịch vụ thiết yếu như: phòng tập thể dục, phòng khiêu vũ, rạp chiếu phim,… cùng các phòng chăm sóc sức khỏe lớn nhỏ khác.
Phòng chúng tôi ở không phải căn ký túc xá bình thường là căn hộ nhỏ 60m2 với hai phòng ngủ, một phòng khách cùng thiết kế ấm áp.Ở đây có rất nhiều nhân viên điều dưỡng thay phiên nhau chăm sóc sức khỏe cho mọi người. Viện dưỡng lão có rất nhiều người, với đủ câu chuyện cuộc đời khác nhau. Nhưng hầu hết người sống ở đây đều có xuất thân giàu có, từng là quan chức hay con cái mở công ty…Nhìn chung, họ đều có điều kiện tốt cả.
Tuy nhiên, sống ở đây chúng tôi mới hiểu viện dưỡng lão cũng có sự chia bè kết phái, người giàu coi thường người nghèo hơn, người có con ức hiếp người không có con…Và nhân viên điều dưỡng cũng có sự đối xử khác biệt với từng người. Đây là dịch vụ có chi phí tiền cao, nhưng thỉnh thoảng phải cho thêm nhân viên, không có tiền là biết.. Trừ dưỡng lão miễn phí ..
Ở đây có đầy đủ các dịch vụ giải trí, mọi người thường cùng nhau xem phim, nghe nhạc và khiêu vũ. Các bài hát, bộ phim sẽ được chọn ra theo ý kiến của số đông. Tuy nhiên, một số người lớn tuổi có địa vị cao hơn, tự coi mình là trung tâm, thích gì làm đấy và yêu cầu mọi người phải chiều theo họ.
Lúc đầu chúng tôi không quen sống như vậy, cũng không biết ai có địa vị cao nên vô tình chọc tức một ông lão tên Vũ. Vợ tôi thì là người thích khiêu vũ nên đã kết bạn cùng mấy người bạn có chung sở thích. Một hôm, khi mọi người đang nhảy múa nhiệt tình thì ông Vũ cũng đến tham gia cuộc vui. Tuy nhiên, ông đã không thích bài nhạc này và bắt mọi người phải chuyển sang bản nhạc mình yêu thích.
Tôi đã tức giận và lên tiếng, điều này khiến ông Vũ ghi hận. Từ đó, ông ấy thường cố tình trêu chọc chúng tôi. Mỗi ngày, khi chúng tôi xuống căng tin ăn cơm, ông ấy sẽ cùng những người bạn của mình tỏ ra không thân thiện, châm chọc khiến chúng tôi khó xử. Tôi đã nhẫn nhịn rất nhiều lần nhưng ông Vũ luôn bất lịch sự và tỏ ra như một người côn đồ.
Trước sự chọc phá ngày càng quá đáng, tôi đã báo cáo hành vi xấu này với nhân viên viện dưỡng lão, tuy nhiên chỉ nhận lại thái độ thờ ơ và phớt lờ của họ. Sau này, có một bà lão phòng bên nói cho chúng tôi biết : Con trai của ông Vũ là quan chức cấp cao phụ trách viện dưỡng lão nên ông ấy cứ kênh kiệu như vậy. Bà lão khuyên chúng tôi nên tránh xa ông ấy ra, coi như không thấy cho đỡ phiền.
Để tránh va chạm với ông Vũ, chúng tôi đã nhiều lần đổi phòng ở cũng như tránh ra vào căng tin cùng các địa điểm vui chơi giải trí khác…. Nhưng thật không may, vừa được sống yên bình thì chúng tôi lại gặp một người chăm sóc không thân thiện.
Cô y tá tên Lan chịu trách nhiệm chăm sóc chúng tôi luôn tỏ ra lười biếng và khó chịu. Mỗi lần cô ấy đến dọn phòng, chúng tôi đều phải nhắc nhở cô ấy những khu vực chưa được dọn và cô bé tỏ ra khó chịu.
Chúng tôi bỏ ra số tiền lớn để vào đây nghỉ ngơi, sống thoải mái nhưng cuối cùng lại phải nhìn mặt người khác để sống. Và điều này khiến chúng tôi thực sự cảm thấy bức xúc. Hơn nữa, cô điều dưỡng cũng thường xuyên nói xấu chúng tôi với mọi người, làm mọi người hiểu lầm vợ chồng tôi và có những ánh mắt rất không thân thiện.
Tôi thật sự bàng hoàng, không ngờ môi trường viện điều dưỡng cao cấp lại tệ như vậy. Nó khiến chúng tôi cực kỳ không thoải mái, và muốn trở về nhà của mình.
Cuối cùng, sau 3 tháng sống trong viện vợ chồng tôi cảm thấy quá mệt mỏi và đã trốn về nhà.
Hiện tại, chúng tôi đã thuê hai giúp việc để chăm sóc cuộc sống hàng ngày. Một người làm công theo giờ giúp dọn dẹp, vệ sinh nhà cửa và người còn lại làm bảo mẫu toàn thời gian chịu trách nhiệm chăm sóc chúng tôi. Tuy họ không quá chuyên nghiệp như những người chăm sóc tại viện điều dưỡng nhưng họ hòa đồng và dễ sống chung. Hơn nữa, nếu hai bên không vui vẻ thì chúng tôi có thể tìm người thay thế bất cứ lúc nào…
Biên soạn – Trần Linh
(Bài có chỉnh sửa từ fb: Trần Hùng)
Bài & ảnh sưu tầm