Đi công tác 1 tuần, bác giúp việc cứ than thở ‘nghĩ tội cái Cún, mẹ đi xa, bố cũng chẳng thèm về cứ để nó lủi thủi một mình với tôi’, vừa xót con vừa nghi ngờ chồng tôi mới mở định vị lên theo dõi thì thấy anh đang ở một khách sạn


Cả tuần đi công tác xa, trong lòng tôi chẳng khi nào yên. Con bé Cún ở nhà với bác giúp việc, nhưng thi thoảng nghe bác gọi điện than thở, lòng tôi lại đau như cắt.

Bác bảo: *“Tội nghiệp cái Cún, mẹ đi xa mà bố cũng chẳng thèm ở nhà. Tối nào cũng để nó lủi thủi một mình với tôi.”* Mỗi lần nghe vậy, tôi lại vừa xót con vừa thấy nhen nhóm chút lo lắng về chồng mình.

Thời gian gần đây, anh ấy hay vắng nhà, mà tôi lại chẳng ở gần để hỏi cho rõ ràng. Để chắc chắn, tôi quyết định mở định vị điện thoại của anh lên, bí mật xem thử anh ở đâu. Và điều khiến tôi bất ngờ là chồng tôi đang ở một khách sạn trong thành phố!

Tôi hạ cánh xuống thành phố mà trong lòng dậy sóng, không kịp về nhà, tôi lập tức gọi taxi chạy thẳng đến địa chỉ của khách sạn. Bao nhiêu hình ảnh, suy nghĩ tiêu cực chạy qua đầu tôi, từ sự hờ hững của anh đối với gia đình đến những bí mật mà có thể anh đang che giấu. Tôi hít một hơi thật sâu, nhủ lòng rằng mình phải giữ bình tĩnh, nhưng cảm giác bức bối như muốn nổ tung ra.

Xe vừa đến trước cửa khách sạn, tôi thấy bóng dáng anh bước ra. Anh đi cùng một người phụ nữ trẻ, gương mặt trông quen quen nhưng ánh mắt tôi đã mờ vì cơn ghen. Không chịu nổi, tôi xông thẳng đến, định làm rõ mọi chuyện.

Nhưng vừa nhìn kỹ, tôi khựng lại. Người đi bên cạnh anh, không phải ai khác mà chính là em gái ruột của chồng tôi, vừa từ nước ngoài về. Trời ơi, tim tôi như rớt xuống!

Chồng tôi sững sờ nhìn tôi, rồi chợt bật cười khi nhận ra tôi đã hiểu lầm. Em gái anh tiến lại, ôm lấy tôi, cười nói: *“Chị dâu ơi, em mới về mà chị đã ra tận đây đón rồi sao?”*

Tôi đỏ mặt, không biết giấu đi đâu, chỉ còn biết nhìn anh lắp bắp: *“Em… em tưởng…”*

Anh dịu dàng nói: *“Anh biết em bận công việc, nên mới đưa em gái đến khách sạn nghỉ ngơi cho tiện thôi. Sao em không hỏi anh trước khi lo lắng?”*

Tôi cười ngượng ngùng, tự trách mình đã quá vội vàng. Sau hôm đó, chúng tôi về nhà cùng nhau, tôi nhẹ nhõm ôm lấy con, không còn nghi ngờ chồng nữa. Đôi khi, chỉ vì một phút hiểu lầm mà ta có thể đánh mất đi niềm tin, nhưng cũng từ đó, tôi biết rằng gia đình chính là nơi ta cần học cách thấu hiểu và yêu thương hơn bao giờ hết.