Chuẩn bị “thân mật”, tôi nói một câu khiến bạn gái tức giận đi về

Cô ấy ra khỏi phòng nhanh như một cơn gió trước sự ngỡ ngàng của tôi. Vốn dĩ, đây sẽ là buổi tối ngọt ngào, sinh nhật đáng nhớ, sao giờ lại thành ra thế này?

Tôi và bạn gái tính cả quen biết, yêu nhau được hơn một năm. Cô ấy là giáo viên tiểu học, tính tình dễ chịu, có đôi lúc hơi nghiêm khắc một chút.

Không biết có phải lớn lên trong gia đình bố mẹ đều làm giáo viên, bản thân cũng làm giáo viên mà trong chuyện tình cảm, cô ấy có chút e dè và cẩn trọng hay không. Đối với vài mối tình trước đây của tôi, sau khi xác định quan hệ yêu đương, chuyện “thân mật” sẽ diễn ra như một tất yếu. Nhưng với bạn gái hiện giờ thì không như vậy.

Lúc nào cô ấy cũng nói chưa sẵn sàng, rằng mình không cổ hủ nhưng những điều tốt đẹp chỉ trao khi thấy tình yêu đủ nhiều và sau khi trao đi rồi sẽ không hối hận, dù thế nào đi nữa.

Là thanh niên đang tuổi sung sức, mỗi khi gần bạn gái, tôi luôn khát khao được đi đến “giới hạn cuối cùng”. Nhưng vì tôn trọng bạn gái, không muốn làm gì tổn hại đến tình cảm cô ấy dành cho tôi nên tôi đã cố gắng kiềm lòng.

 

Chuẩn bị thân mật, tôi nói một câu khiến bạn gái tức giận đi về - 1Tôi không nghĩ mình làm hay nói điều gì sai đến mức bạn gái phải phản ứng như vậy (Ảnh minh họa: KD).

Hôm qua là sinh nhật tôi. Những năm sinh nhật trước, thường thì tôi sẽ mời bạn gái đi ăn nhà hàng. Không có bạn gái thì mời bạn bè đi ăn, đi hát quậy tới sáng.

Bạn gái hiện tại của tôi không thích ồn ào. Cô ấy muốn đến nhà tôi, đích thân đi chợ, vào bếp nấu những món mà tôi thích. Sau đó, cả hai sẽ thổi nến mừng tuổi mới.

Tôi rất thích cảnh nhìn bạn gái đứng trong bếp, giống hệt một người vợ hiền. Ước mơ hai đứa sớm về chung nhà bỗng dâng lên mãnh liệt trong tôi. Tôi nói nhỏ vào tai em: “Anh muốn cưới em”.

Trong không gian lung linh của ánh sáng hắt lên từ những cây nến, tôi đã không thể kìm nổi lòng mình. Nếu là mọi lần, khi thấy tôi có ý muốn “vượt giới hạn”, em sẽ từ chối, nhưng lần này thì không.

Khi tôi lần mở cúc áo của cô ấy, không kìm nổi mà thốt lên một câu hỏi ngu ngốc:

– Em có yêu anh không?

– Có chứ, không yêu thì đã không thế này.

– Phụ nữ chỉ lên giường với người mình yêu thôi nhỉ, không giống đàn ông bọn anh, có thể lên giường với bất cứ ai.

Lời tôi vừa dứt, bạn gái bỗng ngồi phắt dậy, chỉnh trang áo quần. Cô ấy nhìn tôi, nét mặt trở nên khác lạ: “Ngủ với ai cũng được, thế thì có khác gì động vật? Nếu anh có thể lên giường với bất cứ ai thì cứ việc, trừ em ra nhé”.

Nói rồi cô ấy ra khỏi phòng tôi nhanh như một cơn gió, bỏ tôi ngỡ ngàng, không kịp phản ứng, không kịp hiểu chuyện gì vừa xảy ra. Mọi chuyện đang rất vui vẻ, vốn dĩ đây sẽ là buổi tối ngọt ngào, đánh dấu một cột mốc mới trong quan hệ tình cảm của chúng tôi, sao giờ lại thành ra thế này?

Từ hôm qua tới giờ, bạn gái không nhận cuộc gọi, không trả lời tin nhắn của tôi. Tôi có tìm gặp nhưng cô ấy cố tình tránh mặt. Tôi đã ngồi nhớ lại mọi chuyện, cảm thấy mình hình như cũng không làm gì sai trái hay quá đáng.

Có vẻ như bạn gái đang bắt bẻ câu nói của tôi, nhưng tôi nói gì sai? Vốn dĩ, phụ nữ chỉ lên giường với người đàn ông mà họ yêu. Còn với đàn ông, tình dục và tình yêu có đôi lúc không liên quan đến nhau mấy. Đấy là bản năng của đàn ông, ai chẳng biết điều đó.

Chẳng lẽ chỉ vì câu nói ấy mà bạn gái đoạn tuyệt với tôi, nghe có vẻ hơi vô lý và oan ức. Tôi muốn nói rõ, nhưng cô ấy hình như không muốn cho tôi cơ hội trình bày.

Có phải cô ấy đang nghĩ tôi là loại đàn ông lăng nhăng, không nghiêm túc và thiếu chung thủy hay không? Chỉ vì một câu nói mà đánh giá bản chất tôi xấu xa, có phải là oan cho tôi lắm không?