Vợ tôi là người giỏi giang, năng động, ngay từ lúc yêu nhau cô ấy đã có mức lương cao hơn tôi và là sếp của tôi. Ngày đó, tôi cho là bản thân kém cỏi, yêu được người con gái mạnh mẽ như thế tương lai sẽ bớt khổ.
Thế nhưng sống chung với nhau một nhà, tôi mới nhận ra vợ cực kỳ keo kiệt, kiêu căng và áp đặt. Cô ấy luôn cho bản thân là đúng, không bao giờ ghi nhận sự cố gắng của chồng. Mỗi khi tôi làm gì không vừa mắt, cô ấy chê bai thẳng thừng, không biết giữ thể diện cho chồng.
Tiền lương của tôi làm ra, cô ấy lĩnh hết và chỉ để cho chồng vài trăm nghìn trong ví. Lúc nào hết tiền hỏi xin vợ, cô ấy truy hỏi làm gì, nếu lành mạnh thì duyệt chi, còn không thuận tai thì đừng mong chờ gì.
Ở nhà đã ngột ngạt, đến công ty cũng bị vợ điều khiển, tôi không thể thở nổi, cuối cùng quyết định nghỉ việc và tìm nơi khác làm.
Hôm thứ 2 vừa rồi, mẹ tôi nhập viện cấp cứu. Lúc đó trong người tôi không có đồng nào, tôi sợ anh trai mang không đủ tiền nên hỏi xin vợ 10 triệu để mang vào bệnh viện. Thế nhưng cô ấy nói tiền gửi tiết kiệm hết rồi, chưa đến tháng không rút được sợ mất lãi.
Ảnh minh họa
Tôi nhắc vợ có thể đi vay bạn bè đồng nghiệp hộ, đến tháng lương tới chồng sẽ trả, tôi là đàn ông rất ngại đi vay tiền. Cô ấy nói:
“Vay tiền cho anh, tháng tới lấy lương trả nợ, vậy lấy tiền đâu mà nuôi con?”.
Câu nói của vợ làm tôi choáng váng thật sự, mẹ tôi ốm nằm viện, tôi muốn biếu bà 10 triệu mà vợ cũng tìm mọi cách ngăn cản. Lương tháng của cô ấy 60 triệu, mỗi tháng để dành được 50 triệu, mẹ chồng bệnh mà vợ thờ ơ hờ hững như người ngoài vậy.
Tuy lương tôi chỉ hơn 10 triệu/tháng nhưng không có tôi chăm sóc các con những lúc ốm đau bệnh tật thì vợ có yên tâm kiếm tiền không? Ngày nào tôi cũng phải dậy từ 5h sáng nấu cơm hộp cho cả nhà mang đi làm, còn vợ ngủ đến 7h mới dậy.
Nhiều năm nay, việc đưa đón con và dạy con học cũng chỉ có tôi, nếu tôi không dành nhiều thời gian chăm sóc gia đình, liệu có yên ổn hạnh phúc như hôm nay không?