Ngàү Ԁạm пgõ, Ьṓ vợ tươпg lɑι mở tráρ ăп Һỏι, пҺìп quɑ síпҺ lễ rồι пém пắρ tráρ xuṓпg пḕп пҺà, Һỏι một cȃu kҺιếп пҺà trɑι cҺoáпg váпg Ьỏ vḕ

Ngàү Ԁạm пgõ, Ьṓ vợ tươпg lɑι mở tráρ ăп Һỏι, пҺìп quɑ síпҺ lễ rồι пém пắρ tráρ xuṓпg пḕп пҺà, Һỏι một cȃu kҺιếп пҺà trɑι cҺoáпg váпg Ьỏ vḕ

 

 

Tȏi khȏng thể hiểu nổi suy nghĩ của bṓ vợ tương lai nữa.

Yêu nhau hơn một năm nay, tôi tự thấy mình đã sống hết lòng với bạn gái và gia đình cô ấy. Bố Linh (bạn gái tôi) thường say xỉn, chửi mắng vợ con. Vì thế, Linh không thân thiết với bố. Cô ấy nói rất ngưỡng mộ những người bố hiền lành, thương yêu con cái. Thấy người bố nào dắt con đi học, cô ấy lại thở dài vì tuổi thơ chưa từng có hạnh phúc đó.

Gia đình tôi và Linh có quan điểm, lối sống khác biệt nhau. Bố mẹ tôi đều là giảng viên về hưu. Họ cư xử lịch thiệp, văn hóa từ lời ăn tiếng nói đến hành động. Gia đình bề thế, tiền bạc dư dả. Còn nhà Linh thì khá lộn xộn. Không chỉ bố nhậu nhẹt, anh trai Linh cũng bê tha, bị vợ bỏ vì không làm ra tiền. Chỉ có mẹ cô ấy là đáng thương, tội nghiệp.

Khi cầu hôn Linh, tôi cũng đắn đo rất nhiều. Nhưng tôi nghĩ, cưới rồi thì cô ấy sẽ sống ở nhà tôi. Chuyện mâu thuẫn với bố vợ là không thể xảy ra vì tôi không ở rể, không lệ thuộc vào nhà vợ.

Nào ngờ ngay ngày tổ chức lễ đính hôn, bố vợ tương lai lại làm đảo lộn mọi thứ.

Gia đình tôi đến dạm hỏi với 4 tráp sính lễ, gồm: Tráp trầu cau; tráp bánh; tráp bộ trang sức bằng vàng, tráp tiền sính lễ (30 triệu đồng). Bố vợ là người mở tráp. Thấy tráp vàng, tiền, mặt mày ông ấy bỗng tối sầm lại.

Ngày đính hôn, xem qua sính lễ nhà trai chuẩn bị, bố vợ hỏi một câu mà nhà tôi bàng hoàng, bỏ về ngay lập tức - Ảnh 1.

Ảnh minh họa

Rồi ông ấy hỏi một câu làm dòng họ 2 bên sửng sốt: “Nhà giàu có mà hỏi cưới con gái tôi bèo bọt quá. Lẽ ra phải là 5 lượng vàng, 1 mảnh đất và 200 triệu tiền mặt mới hợp lí chứ?”. Nói xong, ông ấy vứt thẳng nắp đựng tráp xuống nền nhà, càu nhàu nhà tôi keo kiệt, tiền vàng không đủ trả công ông ấy nuôi con gái 27 năm thì cưới làm gì?

Bố mẹ tôi không chịu đựng được nữa nên đứng dậy, bỏ về ngay lập tức. Các cô dì chú bác cũng lần lượt kéo nhau đi, thanh niên thì bưng luôn 4 tráp lên xe ô tô trước sự ngỡ ngàng và hoảng hốt của họ nhà gái. Linh bật khóc nức nở, tôi cũng bất lực.

Bố mẹ tôi vốn là người khó tính. Bị dằn mặt, xúc phạm ở lễ đính hôn của con trai là điều rất khủng khiếp. Tối đó, ông bà đã mắng tôi một trận và ép tôi chia tay Linh. Mẹ tôi nói với bản tính của bố Linh, có cưới nhau cũng khó hạnh phúc lâu dài. Chưa kể con cháu sẽ bị ảnh hưởng bởi tính cách của ông ngoại. Bố mẹ tôi không đồng ý chuyện cưới hỏi nữa.

Tôi yêu Linh thật lòng. Thấy cô ấy đau khổ, tôi cũng xót xa. Nhưng bố mẹ tôi nói cũng có lí. Phải làm sao mới đúng đắn đây?