Cưới nhau khi còn khá trẻ, tương lai và sự nghiệp của Hà dường như phải khép lại, khi cô chấp nhận ở nhà làm ruộng cùng bố mẹ chồng, cặm cụi chắt nhặt kiếm tiền nuôi chồng ăn học.
Những tưởng sau bao năm vất vả, cô sẽ được hãnh diện đón chồng trong ngày “vinh quy”, nào ngờ người chồng bội bạc nhiễm thói ăn chơi, cặp kè với cô gái nhà giàu, bỏ rơi người vợ bần hàn, một lòng một dạ nuôi mình bao năm qua…
“Công em bắt tép nuôi cò…”
Nhìn người phụ nữ thất thểu bước khuất, lòng ông Lương Hiền Duy – Giám đốc công ty thám tử Lương Gia chùng xuống xót xa. ông bị ám ảnh khi nghe giọng người phụ nữ lạc đi, dứt cơn ho khan, chị khó khăn mở lời nhờ cậy các thám tử điều tra xem chồng chị đang cặp kè với cô gái nào.
Người phụ nữ đó tên Hà, hiện đang sống ở miền quê nghèo Sóc Trăng. Vì hoàn cảnh gia đình, chị không sống cùng chồng trên thành phố mà phải cùng bố mẹ chồng ở quê làm ruộng, nuôi chồng ăn học. Từ ngày chồng chị lên thành phố học, tính ra đã được tới 7 mùa lúa, nhưng thỉnh thoảng anh mới về thăm bố mẹ và vợ con, lần về lâu nhất cũng không quá 10 ngày.
Chồng của chị là Linh, hiện đang học năm cuối Thạc sĩ chuyên ngành Công nghệ sinh học, tại một trường đại học lớn. Chẳng biết anh này giỏi giang đến mức độ nào nhưng có vẻ như anh ta không coi trọng bố mẹ, không mấy quan tâm đến vợ con dù họ là nguồn cung cấp chính cho anh ta ăn học nhiều năm nay.
Suốt mấy năm học trên thành phố, số lần Linh về quê chỉ đếm trên đầu ngón tay. Mỗi lần vợ con dắt díu nhau lên thăm, ở được vài ngày anh lại giục vợ về gấp để có thời gian học hành, những lúc ấy Hà chỉ biết bấm bụng đưa con về, dù rằng nỗi nhớ chồng trong lòng người vợ trẻ chưa hề nguôi ngoai, và thằng bé cứ quấn chặt lấy bố không rời.
Hà và Linh vốn dĩ là bạn học chung cấp 3. Họ biết nhau từ ngày còn bé tí, vốn thân thuộc nên cả hai yêu nhau lúc nào không hay. Vừa thi xong tốt nghiệp, Hà lỡ dính bầu, thế là họ phải cưới chạy trong sự dèm pha của mọi người. Về làm vợ, làm mẹ ở tuổi 18, Hà phải tạm gác lại mọi giấc mơ còn dang dở.
Sau ngày cưới, Linh vẫn ôn thi đại học, còn bụng Hà thì ngày một lớn. Nhìn bạn bè cùng trang lứa dắt díu nhau lên Sài Gòn học tập mà lòng Hà buồn nặng trĩu. Chồng cô thì còn quá trẻ con, chưa thể nào đóng vai người chồng ở độ tuổi đó.
Linh tiếp tục ôn thi đại học và thi đỗ ở lần thi thứ hai. Linh lên thành phố học, còn Hà phải hy sinh con đường học vấn để cho chồng hoàn thành ước nguyện. Cô chấp nhận ở nhà chăm cha mẹ thay chồng và phụ họ kiếm tiền nuôi chồng ăn học, để làm rạng danh dòng họ.
Năm đầu tiên, Linh còn chịu khó về nhà, qua đến năm 2, năm 3, anh hầu như rất ít về và chỉ về quê khi hết tiền. Ngoài ra, anh luôn vắng nhà quanh năm suốt tháng, mọi việc đều đổ dồn lên đôi vai gầy của Hà. Ngày lễ tết, giỗ chạp, cũng chỉ có bố mẹ và vợ con Linh thui thủi trong căn nhà nhỏ.
Học xong đại học, Linh không đi làm luôn mà đòi học lên Thạc sĩ, Hà và bố mẹ chồng lại phải cắn răng bóp bụng nuôi quý tử thêm vài năm cao học. Thấy Linh đi suốt, bà con chòm xóm ở quê rỉ tai nhau: “Có lẽ thằng Lúa (tên cúng cơm của Linh) có vợ hai trên thành phố, nên mới đi biền biệt, để vợ con nó ở quê bơ vơ thế này…”.
Mỗi lần nghe bà con nói vậy, Hà chỉ biết cúi gằm mặt bỏ đi. Bố mẹ chồng cô cũng buồn phiền đến mức chẳng dám giao du với hàng xóm vì sợ bị gán tiếng thị phi. Trong lòng họ luôn thầm trách con trai bạc bẽo, vô tình…
Dù đã ở tuổi lục tuần, thế nhưng hằng ngày bố mẹ chồng Hà vẫn phải xuống ruộng, làm cỏ để kiếm đồng ra, đồng vào trang trải cuộc sống. Từ khi có con dâu, họ đỡ vất vả hơn trước vì có bao nhiêu công việc nặng nhọc, Hà đều gánh thay bố mẹ chồng. Với họ, Hà vừa là người con dâu hiếu thảo, vừa là người con gái hiền hậu, chăm sóc bố mẹ, con cái rất chu đáo.
Bị chồng phũ phàng bỏ rơi
Làm dâu ở tuổi 18, Hà phải lo toan mọi thứ từ rất sớm và cô chưa một ngày được ngơi nghỉ. Hàng tháng, Hà phải lo “gánh gồng” đủ thứ, từ bán lúa, nuôi bò, lợn, chăm đàn vịt, trồng rau, đến vun vén, chăm sóc gia đình. Hết tháng, cô lại còm cõi bòn nhặt từng đồng gửi lên thành phố cho chồng ăn học…
Bao năm vất vả là thế nhưng chưa bao giờ Hà kêu ca, phàn nàn, mà một lòng một dạ nuôi chồng, chăm con. Cuộc sống khó khăn, cộng thêm gánh nặng cơm áo, ở tuổi 27, Hà đã già như phụ nữ gần 40. Hà luôn cảm thấy buồn bã và tự ti với sự nghèo khó của mình. Nghe những lời gièm pha của bà con lối xóm về chồng mình, thâm tâm chị cũng rất sợ mất chồng. Nỗi nghi ngờ cứ lớn dần trong lòng và chị quyết tâm lên thành phố nhờ thám tử điều tra những mối quan hệ và cuộc sống trên thành phố của chồng.
Nhận lời nhờ cậy của Hà, ông Duy điều các thám tử theo chân Linh và dõi theo từng bước đi của anh ta tại thành phố. Khác với sự thật Linh nói với gia đình, ngoài việc học, anh ta vẫn đều đặn kiếm được tiền hàng tháng. Hiện Linh vừa đi học, vừa đi làm tại một công ty thực phẩm đông lạnh, dù có tiền lương mỗi tháng nhưng Linh vẫn ngửa tay nhận tiền từ dưới quê gửi lên.
Linh ít khi có mặt tại phòng trọ của mình vào buổi tối. Sau giờ làm, Linh hay lui tới một ngôi nhà nhỏ nằm trên đường Trần Hưng Đạo, rồi ở đó đến sáng hôm sau đi làm tiếp. Theo lời của những người sống cùng dãy trọ của Linh, anh ta chỉ về phòng khi đến kỳ hạn trả tiền phòng hay khi có bố mẹ và em gái lên chơi.
Sau này, qua lời miêu tả của một thanh niên sống gần dãy trọ với Linh thì người phụ nữ mà Linh nói là em gái thực chất chính là Hà. Điều này có nghĩa Linh giấu tất cả mọi người là mình đã có gia đình ở quê. Linh chỉ thuê nhà trọ để che mắt mọi người, còn bình thường anh ta hầu như ở hẳn bên căn nhà nhỏ tiện nghi ở đường Trần Hưng Đạo.
Qua một thời gian tìm hiểu, các thám tử được biết rằng Linh đã ở chung cùng Phượng – người yêu của Linh trong suốt 4 năm nay. Căn nhà mà họ đang ở là nhà bố mẹ Phượng mua cho cô ăn học. Bố mẹ Phượng đang sinh sống ở Pháp nên Phượng toàn quyền quyết định mọi sinh hoạt, mọi mối quan hệ của mình…
Hiện Phượng đang làm nhân viên tại một bưu điện lớn. Hình như Phượng không hề biết Linh đã có vợ con ở quê nhà. Phượng ra sức chiều chuộng người tình nhằm giữ chân anh ở bên mình. Phượng có ngoại hình khá và biết cách ăn mặc nên suốt những năm tháng bên nhau, Linh hầu như không để ý đến bất cứ người con gái nào khác ngoài Phượng.
Việc Linh và Phượng sống chung với nhau không nhiều người biết, kể cả hàng xóm lẫn bạn bè đồng nghiệp cũng không ai biết, bởi họ hạn chế giao lưu, lại không bao giờ kể chuyện riêng với mọi người.
Sau quá trình điều tra, các thám tử khẳng định Linh và Phượng đang có mối quan hệ như vợ chồng. Hình ảnh và tin tức của cuộc điều tra được trao tận tay Hà. Chị đau đớn, không dám tin suốt 4 năm qua chồng chị đã ngang nhiên sống cùng người phụ nữ khác, bỏ rơi mẹ con chị và gia đình, dù chị luôn một lòng một dạ với chồng.
Hà đau khổ khi biết 4 năm qua chị đã cật lực kiếm tiền nuôi chồng, trong khi chồng chị lại phũ phàng phản bội chị, thản nhiên hưởng thụ mồ hôi, công sức của chị và gia đình. Bao năm thay chồng chăm sóc bố mẹ anh, giờ bị phản bội, chị không biết mình có đủ dũng cảm để nói sự thật với bố mẹ chồng. Chị cũng không biết sẽ phải ứng xử thế nào với bố mẹ anh, khi họ vẫn luôn coi chị như con gái…