Tôi ngơ ngác, không hiểu lý do tại sao chị dâu lại đem trả chiếc lắc vàng, là quà mình tặng cháu.
Hôm chủ nhật, chị dâu tổ chức tiệc thôi nôi cho con. Chị đãi 9 bàn tiệc, gồm họ hàng và bạn bè, đồng nghiệp thân thiết. Mọi người đến dự rất đông đủ, ai cũng đem theo quà cho đứa bé.
Tôi là thím, đương nhiên cũng dày công chuẩn bị một món quà lớn cho cháu chồng. Tôi đặt một chiếc lắc vàng, khắc ngày tháng năm sinh và tên cháu vào mặt trong chiếc lắc. Tôi cứ nghĩ khi nhận được món quà của mình, chị dâu sẽ vui lắm.
Tôi và chị dâu tuy cùng là dâu nhưng mối quan hệ khá tốt. Chị ấy sống chung với bố mẹ chồng. Vợ chồng tôi ở riêng. Cuối tuần, cả nhà tụ họp nấu nướng, ăn uống vui vẻ. Hàng xóm đều khen bố mẹ chồng tôi có phúc, về già mà con cái sum họp, hòa thuận là một điều tốt lành.
Tôi đợi mọi người lên trao quà hết rồi mình mới lên sau cùng. Lúc đeo vào tay bé chiếc lắc, tôi nói: “Chúc cháu mọi điều may mắn, tốt đẹp”. Anh chị vui vẻ cảm ơn, còn khen tôi khéo chọn chiếc lắc hợp với tay cháu quá.
Ảnh minh họa
Ấy vậy mà sáng hôm sau, chị dâu đã đem chiếc lắc đến nhà tôi trả lại với sự tức giận thấy rõ. Chị ấy hậm hực bảo tôi tiếc tiền thì đừng mua quà đắt đỏ, chị có đòi hỏi gì đâu, sao tôi lại nói xấu chị với hàng xóm. Tôi sững người, không hiểu gì hết.
Chị dâu nói khuya hôm qua, lúc vợ chồng tôi về rồi, cô hàng xóm mới sang kể cho chị ấy nghe. Lúc khách mời lên tặng quà cho cháu, tôi ngồi dưới bàn tiệc, không ngừng chê bai chị là nghèo mà sĩ diện, tiệc thôi nôi của con mà cũng làm hoành tráng, tốn kém. Qua lời cô hàng xóm, tôi còn cầm chiếc lắc, bảo là tặng quà cho cháu để có gì “bố mẹ đứa nhỏ còn có thứ bán ra mà ăn cho hết tháng này”.
Trời ơi, tôi nghe mà bật ngửa bật nghiêng. Tôi nào có nói thế? Tôi còn chưa hề chê bai chị dâu một lời.
Đúng là tôi có lấy chiếc lắc ra nhưng là để khoe với cô hàng xóm, đây là món quà tôi dày công chuẩn bị cho cháu. Ngoài ra không có lời nào quá đáng cả.
Tôi khẳng định mình không nói những câu đó và sẵn sàng đối chứng với cô hàng xóm. Lúc này, cơn giận của chị dâu mới hạ xuống. Chị ấy bảo cô hàng xóm kia rất nhiều chuyện, thường hay thêu dệt để chia rẽ các mối quan hệ của người khác. Biết tính cô kia như vậy nhưng khi nghe cô ấy kể, chị vẫn tức lộn ruột.
Chị gọi điện cho cô hàng xóm ngay trước mặt tôi. Cô ấy vẫn khẳng định tôi có nói. Thậm chí còn bảo: “Em có làm thì nhận đi, sao phải đùn đẩy tội lỗi cho người khác. Hèn hạ quá mức”. Nói xong thì tắt máy.
Tự dưng vì ngồi tám chuyện mà tôi bị vạ oan, mang tiếng là nói xấu chị dâu, khoe khoang quà tặng. Chị dâu tuy ngoài miệng nói tin tôi nhưng thái độ rất hờ hững. Tôi tức cô hàng xóm nhiều chuyện kia quá. Phải làm sao để giải quyết hiểu lầm này đây?