Mẹ vợ ƌếп cҺăm coп gáι ở cữ ƌược пửɑ tҺáпg tҺì ƌòι vḕ quȇ, Ьιết пguүȇп пҺȃп từ một tҺứ troпg tủ lạпҺ mà tȏι Ьất lực
Tȏi khuyên mẹ vợ ở lại cho tròn tháng, cháu ngoại cứng cáp hãy vḕ nhưng bà khȏng chịu.
Vợ tôi là con gái duy nhất trong nhà. Hồi yêu nhau, gia đình vợ muốn tôi ở rể nhưng tôi từ chối. Là đàn ông, tôi phấn đấu kiếm tiền, mua được nhà riêng, mua xe ô tô thì chẳng có lý do gì để khi lấy vợ phải ở rể nhà vợ. Thái độ của tôi kiên quyết quá nên bố mẹ vợ không hài lòng. Ngày cưới, họ vẫn còn trách con gái không biết chọn chồng. Tôi bực lắm nhưng là ngày vui nên cố nhịn.
Tôi không ở rể thì cũng không để vợ phải làm dâu. Chúng tôi ở riêng, cuộc sống rất thoải mái. Tối thứ 7, vợ chồng tôi về ăn cơm nhà nội. Ngày chủ nhật, tôi đưa vợ về nhà ngoại chơi nguyên ngày. Biết bố mẹ vợ không thích mình, tôi tìm cách kết nối tình cảm bằng quà cáp và hành động. Nhưng họ vẫn không hài lòng.
Vợ tôi có bầu, mẹ vợ càng lấy đó làm lý do để ép tôi về ở rể. Bà nói con gái mình yếu ớt, bầu bì mà phải tự nấu ăn, dọn nhà, bà không chịu được. Nghe thế, tôi liền thuê người giúp việc. Mẹ vợ càng không vui. Mỗi khi đến nhà tôi chơi, bà đều cố tình đem thật nhiều đồ ăn ngon đến cho vợ tôi bồi bổ. “Thương nhất cháu ngoại tôi, ở nhà riêng chắc gì đã được ăn mấy món ngon này. Nghĩ mà xót. Phải chi bố nó chịu thiệt thòi một chút thì 2 mẹ con nó đâu đã chịu khổ”.
Tôi bất lực. Tôi chiều vợ, thiếu điều đặt cô ấy “lên đầu ngồi”. Mà trong mắt mẹ vợ, tôi luôn là gã chồng vô tâm.
Vợ tôi sinh con ở bệnh viện quốc tế. Mẹ vợ đến chăm, không thể chê bai được điều gì. Về nhà, bà tiếp tục chăm sóc con gái ở cữ. Nhưng chưa được nửa tháng, bà đã đòi về.
Ảnh minh họa
Chiều đó đi làm về, thấy mẹ vợ thu dọn đồ đạc mà tôi bất ngờ. Vợ tôi thì bế con khóc lóc. Tôi hỏi thì mẹ vợ vùng vằng, bảo tôi: “Gọi mẹ anh sang mà chăm con dâu”.
Bà kiên quyết bỏ đi, thái độ hờn dỗi, tức giận. Vợ tôi bảo cô ấy đặt một cái bánh kem chúc mừng sinh nhật mẹ chồng, để trong tủ lạnh. Định chiều tôi đi làm về thì đem về nhà chồng. Nhưng mẹ vợ nhìn thấy, bỗng nổi giận, trách con gái “chỉ biết đến nhà chồng. 27 năm nay chưa bao giờ mua tặng bố mẹ được một cái bánh kem. Vậy mà lại nhớ ngày để làm sinh nhật cho mẹ chồng”.
Dù vợ tôi nói chỉ muốn tạo mối quan hệ tốt với mẹ chồng. Mẹ vợ vẫn không nguôi giận. Bà bảo mình chăm sóc, nuôi dạy con gái, lo cho con bằng cả trái tim. Vậy mà con chỉ biết nghĩ đến người ngoài. Hết nghe lời chồng ở riêng, giờ lại tổ chức sinh nhật, mua quà mua bánh tặng mẹ chồng.
Mẹ vợ đi rồi, vợ tôi khóc suốt. Tôi gọi điện xin lỗi mẹ vợ còn bị bà nạt nộ. Giờ tôi cũng không biết phải làm sao nữa?