Tưởng chừng sau những tất bật của ngày cưới, tôi và vợ sẽ tận hưởng một đêm hạnh phúc.
Trước khi cưới, tôi yêu một cô gái dưới quê, một mối tình mà tôi ngỡ sẽ bền lâu. Cô ấy là người luôn bên cạnh tôi, sẻ chia từng khoảnh khắc, từng khó khăn của cuộc đời. Thế nhưng, cuộc sống thực tế không dễ dàng. Khi gia đình cô tiểu thư giàu có đề nghị, hứa hẹn về một tương lai đầy đủ, tôi bị cuốn vào vòng xoáy của tham vọng và nỗi lo về tương lai. Cuối cùng, tôi chọn rời xa cô gái ngày xưa để bước vào cuộc sống mà tôi tin rằng sẽ tốt đẹp hơn.
Vợ mới cưới của tôi là con gái duy nhất trong một gia đình danh giá. Cô ấy thông minh, thanh lịch, và mọi thứ ở cô ấy khiến người ta dễ dàng bị thu hút. Đám cưới của chúng tôi được tổ chức hoành tráng, có sự tham dự của nhiều khách mời sang trọng, khiến tôi cảm giác như mình vừa bước vào một cuộc sống trong mơ.
Tưởng chừng sau những tất bật của ngày cưới, tôi và vợ sẽ tận hưởng một đêm hạnh phúc. Thế nhưng, khi chúng tôi vừa vào phòng, mẹ vợ bất ngờ bước vào, nhìn tôi với ánh mắt nghiêm nghị và nói: “Con gái tôi dù đã một lần đò, nhưng con không được phép coi thường nó. Nếu sau này nó không sinh được, thì 2 đứa hãy tính đến chuyện xin con nuôi”.
Lời nói của mẹ vợ khiến tôi rụng rời chân tay. (Ảnh minh họa)
Lời nói ấy như một nhát dao vô hình, cắt ngang cảm giác phấn khởi trong lòng tôi. Tại sao bà lại nhắc đến chuyện này ngay trong đêm tân hôn?. Tôi cố giữ bình tĩnh, nhưng sự nghi ngờ dấy lên. Tại sao mẹ vợ lại ám chỉ khả năng không sinh con của vợ tôi? Lẽ nào còn một bí mật gì đó mà tôi chưa biết?.
Không chịu được nỗi lo, sáng hôm sau, tôi quyết định hỏi vợ về câu nói của mẹ cô ấy. Vợ tôi hơi lúng túng, rồi với ánh mắt trầm buồn, cô ấy khẽ nói: “Em xin lỗi vì đã giấu anh. Lúc trẻ, em từng mắc u nang buồng trứng và phải cắt bỏ cả hai buồng trứng. Điều đó nghĩa là em không thể có con được”.
Nghe vợ nói, tôi cảm thấy như đất trời sụp đổ. Hóa ra, đằng sau vẻ ngoài hoàn hảo của cô ấy là nỗi đau mà cô ấy luôn gắng gượng giấu kín. Cuộc hôn nhân này không chỉ đơn thuần là cuộc sống sung túc, mà còn là một cuộc hôn nhân chứa đựng nhiều mất mát và tổn thương.
Tôi từng nghĩ rằng mình có thể chấp nhận mọi thứ khi đến với cuộc hôn nhân này, nhưng sự thật ấy khiến tôi không khỏi hoang mang. Liệu tôi có đủ bao dung để chấp nhận một cuộc sống không có con ruột?. Cả đêm tôi trằn trọc, lòng ngổn ngang giữa nỗi tiếc nuối và trách nhiệm với người phụ nữ bên cạnh. Nếu sống bên cô ấy cả đời, đồng nghĩa với việc tôi sẽ không thể có con vì vợ mình từng bị cắt buồng trứng cả 2 bên. Phải chăng đây là cái giá mà tôi phải gánh chịu cho lựa chọn đầy toan tính, khi mải mê chạy theo giàu sang mà bỏ lại tình nghĩa ngày xưa?.