TҺấү Ьṓ mẹ cҺồпg ƌḕu có vết mực ƌeп trȇп 2 пgóп tɑү, tȏι пóι gιỡп một cȃu tҺì пҺậп ƌược sự tҺật ρҺũ ρҺàпg
Tȏi khȏng ngờ gia ᵭình chṑng vừa có một việc trọng ᵭại mà khȏng có mặt con dȃu.
Chị chồng lấy chồng xa, vài năm mới về quê một lần. Chồng tôi muốn bố mẹ được chăm sóc chu đáo khi về già nên không chịu ra ở riêng. Nhà ông bà 2 tầng rộng rãi, do không muốn tốn khoản tiền lớn mua đất và xây nhà nên tôi cũng đồng ý sống chung nhà.
Khi các con tôi còn nhỏ, bố mẹ chồng vẫn đang còn công tác nên không thể giúp tôi được việc gì. Thậm chí tôi phải nghỉ việc ở nhà chăm con 6 năm. Hằng ngày phải lo cơm nước ngày 2 bữa cho ông bà, lau dọn nhà cửa và giặt giũ quần áo.
Ngày đó ở nhà chăm 2 đứa con, việc nhà thì nhiều nhưng không bao giờ tôi kêu than nửa lời. Tôi chỉ nghĩ sống tốt, làm việc chăm chỉ để gia đình yên vui hạnh phúc, được bố mẹ chồng quý mến và chồng yêu là đủ.
Khi tôi đi làm được vài năm thì mẹ chồng bị ngã và nằm liệt giường, không thể phục vụ được bản thân. Bố chồng đã về hưu nhưng ông bản tính lười và không chịu chăm sóc bà. Cả ngày chỉ ăn rồi đi chơi cờ với bạn già trong khu phố, phó thác việc chăm sóc bà cho con dâu.
Vì muốn mẹ được trông nom tử tế, chồng thuyết phục vợ ở nhà. Khi tôi từ chối thì anh nói sẽ bỏ tiền ra thuê người làm. Tôi làm việc kinh doanh, khá vất vả mà lương chưa bao giờ vượt quá 10 triệu. Sau khi cân nhắc, tôi quyết định ở nhà chăm sóc mẹ để chồng yên tâm đi làm.
Vậy là suốt 12 năm nay, tôi hi sinh sự nghiệp để ở nhà phụng dưỡng bố mẹ chồng. Tôi luôn cho rằng bản thân đối xử tốt với ông bà thì sẽ nhận được trái ngọt nhưng chuyện xảy ra hôm chủ nhật vừa rồi tôi mới hiểu bản thân mãi là người ngoài trong mắt bố mẹ chồng.
Ảnh minh họa
Hôm ấy, nhà ngoại có việc nên tôi về quê, rủ chồng đi nhưng anh không chịu. Khi trở về nhà, tôi để ý trên 2 ngón tay của bố mẹ chồng đều có vết mực đen nên tôi nói giỡn:
“Nhìn tay của bố mẹ hôm nay lạ ghê, như thể vừa điểm chỉ vào cái gì vậy?”.
Thấy ông bà im lặng, mặt biến sắc, tôi cho rằng bản thân đã phán đoán đúng nên càng tò mò hơn. Phải chăng nhân lúc tôi vắng nhà, ông bà đã làm chuyện gì đó mà không muốn cho con dâu biết.
Bố chồng nói ông bà già rồi, sống chẳng còn lâu nữa nên đã lập di chúc cho chồng tôi. Ông bảo đã cho chồng tôi toàn bộ ngôi nhà này.
Sau đó tôi mượn tờ di chúc mà chồng đang giữ để xem nội dung trong đó. Tôi bàng hoàng khi biết bố mẹ chồng cho nhà mỗi con trai, không có con dâu. Tôi phàn nàn với chồng là hơn 10 năm vất vả chăm sóc cơm nước cho bố mẹ chồng, tôi phải hi sinh công việc vì nhà chồng và con cái, thế mà bố mẹ không cho đứng tên ngôi nhà là sao.
Chồng hỏi tôi định ly hôn đâu mà cần đứng tên trong sổ đỏ, mình anh ấy đứng đủ rồi. Từ khi biết được lòng dạ của nhà chồng, tôi không còn thiết tha chuyện chăm sóc mẹ chồng nữa. Tôi phải làm sao đây?