Biết chúng tôi định mua mảnh đất 200 mét, bố mẹ chồng sốt sắng muốn góp 20 triệu nhưng đề nghị được đứng tên mảnh đất, tôi tuyên bố 1 câu khiến ông bà rút lui luôn

“Cái gì?”, Dung thiếu điều muốn hét lên. Cô đang nghe truyện cười phải không?

Phụ nữ lấy chồng, có được bố mẹ chồng tốt, ấy là điều vô cùng hạnh phúc và may mắn. Ngược lại, sẽ là ấm ức và tủi thân hết lần này tới lần khác.

Cô vợ trẻ tên Dung tâm sự, bố mẹ chồng cô hay “quan tâm đặc biệt” đến vấn đề kinh tế của vợ chồng cô. Dung bảo, phận làm con báo hiếu bố mẹ là điều nên làm. Nhưng bố mẹ vẫn dư ăn dư tiêu, các con lại chả thừa thãi gì. Thiết nghĩ ông bà nên tạo điều kiện cho con cái mới phải.

Bố mẹ chồng của Dung đều có lương hưu. Ông bà sống riêng không ở chung với đứa con nào. Lương hưu đảm bảo cho ông bà cuộc sống thoải mái chả cần suy nghĩ đến tiền nong. Thế nhưng ông bà vẫn thường xuyên viện cớ này cớ kia vay tiền vợ chồng Dung. Tất nhiên nào có trả lại.

Các dịp lễ Tết, ông bà còn đặt ra tiêu chuẩn quà cáp hẳn hoi. Năm ngoái mẹ chồng đòi quà Tết 20 triệu, để bà sắm cái ti vi màn hình rộng, mẫu mã mới nhất xem cho đã mắt. Sau đó nhà Dung phải đi vay nợ tiêu nhằng cho qua cái Tết.

Bố mẹ chồng bỏ 20 triệu nhưng đòi đứng tên mảnh đất 200 triệu, nàng dâu ức quá mách nước thâm sâu làm mẹ chồng tẽn tò - Ảnh 1.

Dung thở dài cho hay, cô đang mang bầu bé thứ hai. Xét thấy cứ thuê nhà mãi cũng không ổn, vợ chồng cô có tích góp được một phần, còn lại vay mượn thêm mua mảnh đất giá 200 triệu hơi xa trung tâm. Ít nữa có tiền sẽ xây căn nhà nhỏ nhỏ làm nơi an cư.

Dung đoán chồng cô có kể lại với bố mẹ chồng. Ông bà nghe được liền ngỏ ý muốn giúp đỡ vợ chồng cô ít tiền. Dung bất ngờ lắm, cảm động nữa. Có lẽ bố mẹ chồng chẳng quá tệ như cô vẫn lầm tưởng.

“Bố mẹ có 20 triệu góp vào với vợ chồng mình…”, chồng cô cất tiếng. Dung gật gù, ông bà có lòng như thế, cô mừng còn chả kịp, nào dám chê nhiều ít. “Số còn lại vợ chồng mình xoay sở nốt. Mảnh đất sẽ đứng tên ông bà”, chồng Dung nói nốt lời còn dang dở.

“Cái gì?”, Dung thiếu điều muốn hét lên. Cô đang nghe truyện cười phải không? Cô không cần bố mẹ chồng cho hẳn 20 triệu kia, khi nào có vợ chồng cô sẽ trả lại. Nhưng ông bà bỏ ra 20 triệu, và ngang nhiên đòi đứng tên mảnh đất 200 triệu? Sao ông bà không ngượng miệng vậy?

Dung bảo, chồng cô thấy thái độ bất mãn của vợ thì không hài lòng. Anh bảo, đó là bố mẹ anh, nào phải người ngoài. Ông bà có đứng tên cũng là giữ cho vợ chồng cô. Sau này cũng là của vợ chồng cô, mất đi đâu được. Sau đó còn quay ra trách vợ ích kỷ, tính toán thiệt hơn, lo được lo mất.

Dung giãi bày, cô phẫn nộ vô cùng. Chuyện vô lý đùng đùng như thế mà chồng cô với bố mẹ chồng lại làm như rất chính đáng, đúng đắn. Thử đặt trường hợp ngược lại, bố mẹ cô bỏ ra 20 triệu và ông bà đứng tên mảnh đất, xem chồng cô có “nhảy dựng” lên không!

Chưa nói đến chuyện bố mẹ chồng Dung nào phải mẫu người vì con vì cháu, mà dưới chồng cô còn một em trai. Mảnh đất đứng tên ông bà, sau này chú ấy cũng có phần. Tại sao mồ hôi công sức của vợ chồng cô không được để cho con mình, lại phải chia cho em trai chồng!

Dung thuật lại, cô căm phẫn bừng bừng nói thẳng với chồng: “Một là mình tự xoay cho đủ tiền và đứng tên 2 vợ chồng. Hai là ông bà tự bỏ hết ra, rồi ông bà thoải mái đứng tên như ý muốn. Mình sẽ tìm mảnh đất khác để mua. Nếu anh vẫn khăng khăng giữ ý kiến, vậy chả có mua bán đất đai gì nữa, cứ thuê nhà mà ở đi”.

Bố mẹ chồng bỏ 20 triệu nhưng đòi đứng tên mảnh đất 200 triệu, nàng dâu ức quá mách nước thâm sâu làm mẹ chồng tẽn tò - Ảnh 2.

Chồng Dung trước đó chịu sức ép từ mẹ, giờ thấy vợ quá cứng, anh liền “rụt cổ”, bảo Dung có gì tự đi mà giải quyết với mẹ chồng. Dung cho biết, ngay sau đó cô gọi cho mẹ chồng, thẳng thừng bảo bà: “Mẹ ơi, chúng con có đủ tiền rồi, không phiền bố mẹ nữa ạ. Nhưng nếu bố mẹ thích mảnh đất ấy quá thì chúng con sẽ đi tìm mảnh khác. Bố mẹ cứ gom đủ 200 triệu, chúng con sẽ dẫn 2 người đi gặp chủ đất làm thủ tục sang tên cho bố mẹ…”.

Dung kể lại, mẹ chồng cô nghẹn lời không nói được gì. Bà chắc chắn hậm hực không vui, song Dung chả muốn quan tâm nữa. Bởi để bà được vui vẻ, thì những ấm ức, vô lý cô phải chịu sẽ quá sức. Dung rút ra bài học, hãy cứ làm tròn bổn phận của mình, còn lại chẳng việc gì phải nhịn nhục, chấp nhận cay đắng vì ai cả.