Tôi chưa bao giờ nghĩ cuộc đời mình lại rơi vào cảnh ngộ trớ trêu đến thế này. Chỉ sau một câu nói của mẹ chồng, gia đình vốn đã xa cách nay lại trở thành một chiến trường lạnh lẽo, đầy hiềm khích.
Ảnh minh họa.
Từ nỗi đau mất chồng đến kiếp sống đơn độc
Câu chuyện bắt đầu khi tôi mất chồng. Anh ra đi sau nhiều năm chống chọi với bệnh tật, để lại tôi với đứa con nhỏ 3 tuổi và một tương lai mịt mù. Từ một gia đình hạnh phúc, tôi bỗng rơi vào cảnh đơn thân, vừa làm mẹ, vừa làm trụ cột. Chồng tôi từng là người kiếm tiền giỏi, còn tôi chỉ là một người phụ nữ nội trợ không mấy năng lực. Biến cố xảy ra, tôi gần như hoảng loạn, không biết phải làm gì để nuôi sống bản thân và con nhỏ.
Khi đó, những người thân trong gia đình chồng, ngoại trừ anh cả, dường như đều quay lưng với tôi. Những lời đồn thổi ác ý lan truyền rằng tôi mang “tướng sát chồng”, là nguyên nhân khiến anh bạc phận. Giữa sự cô độc ấy, anh cả của chồng là người duy nhất chìa tay ra giúp đỡ.
Những phong bì tiền – Tình thân hay nguồn cơn mâu thuẫn?
Anh cả, người anh tốt bụng và giàu có nhất trong gia đình, luôn đối xử với tôi và con trai bằng tấm lòng chân thành. Anh nói rằng vì thương em trai mất sớm, anh muốn gánh trách nhiệm giúp đỡ tôi và cháu. Từ hơn một năm nay, mỗi tháng anh đưa tôi một phong bì tiền, bảo rằng đó là khoản sinh hoạt phí. Anh còn căn dặn tôi giữ bí mật để tránh xích mích gia đình.
Tôi cứ nghĩ mình đang nhận được sự sẻ chia, nào ngờ sự thật lại đẩy tôi vào tình thế khó xử. Trong một cuộc gọi vô tình với bà nội, con trai tôi ngây thơ kể rằng “bác cả mỗi tháng cho mẹ một phong bì tiền mua sữa và đồ ăn.” Chỉ một câu nói trẻ con, nhưng đã tạo nên một trận sóng gió lớn.
Cuộc họp gia đình và cú sốc từ mẹ chồng
Một buổi tối định mệnh, mẹ chồng gọi tôi về quê với lý do cần nói chuyện gia đình. Tôi không hề biết rằng cuộc gặp này sẽ biến thành một “phiên tòa” mà tôi là bị cáo. Anh chị em trong nhà có mặt đầy đủ. Bầu không khí ngột ngạt như báo trước điều gì chẳng lành.
Khi tôi vừa ngồi xuống, mẹ chồng đã thẳng thừng buông lời: “Dạo này anh cả hay đưa tiền cho con nhỉ? Mẹ biết hết rồi! Nhưng con có biết, số tiền đó vốn là tiền thằng V. (chồng tôi) gửi tiết kiệm với anh cả ngày trước không? Hôm nay mẹ muốn làm rõ, V. đã để lại bao nhiêu? Tiền đó giờ ở đâu? Mẹ không tham nhưng rõ ràng mọi chuyện phải minh bạch!”
Lời nói như nhát dao xuyên thẳng vào tim tôi. Tôi cúi đầu, không thể phản bác. Những phong bì tiền đơn thuần chỉ là sự giúp đỡ, nào ngờ lại bị nghi ngờ là tài sản chồng tôi để lại. Trong khoảnh khắc ấy, tôi cảm thấy cả thế giới quay lưng với mình.
Anh cả lên tiếng, nhưng sóng gió chưa nguôi
Anh cả ngay lập tức đứng ra giải thích. Anh khẳng định rằng những khoản tiền đó là anh tự nguyện giúp đỡ, không liên quan đến bất kỳ tài sản nào của chồng tôi. Nhưng mẹ chồng vẫn không nguôi hoài nghi. Câu chuyện tưởng như đã khép lại, nhưng ánh mắt sắc lạnh của bà khiến tôi hiểu rằng sự việc còn chưa dừng lại ở đây.
Bài học cay đắng và câu hỏi không lời đáp
Những ngày sau, tôi sống trong sự dằn vặt, vừa tủi nhục, vừa lo lắng. Từ lòng tốt của anh chồng, tôi lại trở thành tâm điểm của những lời đàm tiếu. Tôi tự hỏi, phải làm gì để chấm dứt sự hiểu lầm này? Có nên tiếp tục nhận sự giúp đỡ từ anh cả, hay từ chối tất cả để tránh xa những mâu thuẫn gia đình?
Giữa những dằn vặt ấy, tôi chỉ mong một ngày nào đó có thể sống bình yên bên con trai, không còn những ánh mắt ngờ vực hay lời cay nghiệt. Nhưng con đường phía trước, với tôi, vẫn đầy rẫy bóng tối.