CҺuүệп củɑ ԀịcҺ gιả пổι tιếпg: Hȏп пҺȃп kҺȏпg tìпҺ үȇu, cҺồпg 3 lầп пgoạι tìпҺ cȏпg kҺɑι пҺưпg cҺỉ một “cҺιȇu” củɑ vợ mà tìпҺ ƌịcҺ ρҺảι “ƌầu Һàпg”
Sau này, người phụ nữ ấy nói với con trai Phó Lȏi rằng: “Tȏi cũng yêu bṓ cậu nhưng mẹ cậu quá tṓt ᵭḗn mức tȏi chẳng nhẫn tȃm chen chȃn vào”.
Có những câu chuyện tình khiến người ta phải bất ngờ bởi mức độ đau thương của nó. Tuy nhiên, cũng bởi những chuyện như vậy mà hình tượng về một người phụ nữ xuất sắc, vị tha được vẽ nên hoàn chỉnh.
Cuộc hôn nhân không tình yêu
Phó Lôi là dịch giả nổi tiếng Trung Quốc. Năm 19 tuổi, ông được bố mẹ sắp đặt để đính hôn cùng cô gái Chu Mai Phục, 14 tuổi. Lúc đó Phó Lôi và Chu Mai Phục mới biết mặt nhau.
Chu tiểu thư sinh ra ở Thượng Hải trong một gia đình khá giả. Bà có nhan sắc xinh đẹp, đôi mắt dịu dàng và rất thông minh. Bà nói tiếng Anh trôi chảy, biết đánh đàn Piano và được học trong trường Tây từ nhỏ. Tuy nhiên, cốt cách của con gái phương Đông vẫn được giữ trong tâm hồn của Chu Mai Phục.
Sau đó, Phó Lôi sang Pháp du học. Ông nhanh chóng quên luôn vị hôn thê ở nhà mà lao vào cuộc tình với cô gái Pháp tên Madeleine. Madeleine có tính cách sôi nổi, hoạt bát khác biệt với Chu Mai Phục.
Vợ chồng Phó Lôi – Chu Mai Phục.
Phó Lôi tin rằng đây mới là tình yêu đích thực rồi viết một bức thư về nhà bày tỏ rằng hôn nhân là chuyện riêng của mình. Ông yêu cầu mẹ hãy để Chu Mai Phục đi vì giờ mình đã có người yêu rồi.
Tuy nhiên, mẹ của ông không đồng ý. Chu Mai Phục biết chuyện nhưng không phàn này hay thể hiện sự tức tối mặc dù ai cũng biết bà là con dâu của nhà họ Phó, là gái đã có chồng. Từ chi tiết này cho thấy, trước khi chính thức kết hôn, Mai Phục đã rất nuông chiều cảm xúc cũng như tâm hồn bay bổng, trôi dạt của Phó Lôi.
Người đàn ông họ Phó vẫn tiếp tục tình yêu của mình. Đến một ngày, ông phát hiện mình bị “cắm sừng”. Đáng thương hơn nữa, Madeleine chỉ coi ông như một “chiếc lốp xe dự phòng” mà thôi. Phó Lôi đau khổ đến mức toan tự tử. Chia tay Madeleine, ông lao đầu vào học hành. Sau khi tốt nghiệp, ông quay lại Thượng Hải và gặp vị hôn thê đằng đẵng chờ mình 4 năm trời.
Lúc bấy giờ, Mai Phục đã ở tuổi 18, thanh xuân rực rỡ. Bà không hề nhắc đến hay hỏi han về người phụ nữ khác của Phó Lôi. Một thời gian sau, họ tổ chức đám cưới linh đình ở Thượng Hải. Ông đã đặt một cái tên Pháp cho vợ – Margaret.
Đám cưới của vợ chồng Phó tiên sinh ở Thượng Hải.
Sau hôn lễ, Mai Phục gần như trở thành một người phụ nữ đứng đằng sau Phó Lôi, lo toan từng bữa ăn giấc ngủ và toàn bộ công việc trong nhà. Khi ra ngoài, bà lại là trợ lý đặc biệt, giúp đỡ ông những công việc như sao chép bản thảo hay tiếp khách giúp chồng.
Vì lớn lên trong gia đình mẹ đơn thân và được dạy dỗ một cách khắc nghiệt nên tính tình Phó Lôi cũng hay cáu gắt. Chu Mai Phục với sự bao dung luôn giúp chồng vượt qua những cảm xúc tiêu cực, mệt mỏi.
Sự chu toàn của Mai Phục khiến một người bạn của chồng phải cảm thán: “Người thế này tôi chưa gặp lần thứ hai trong đời. Cô ấy được giáo dục phương Tây, nghe nhạc, đọc tiểu thuyết tiếng Anh, mạnh mẽ và cá tính. Lấy chồng, cô ấy lại biến thành người phụ nữ xã hội cũ khi là người vợ, người mẹ hết lòng”.
Người đàn ông 3 lần ngoại tình vẫn được tha thứ
Phó Lôi biết ơn Chu Mai Phục vì đã giúp mình lo toan cuộc sống, thu vén gia đình và chăm sóc con cái. Tuy nhiên, ông không thể cưỡng lại sự cám dỗ của “ong bướm” vây quanh.
Vào năm thứ 4 sau khi kết hôn, Phó Lôi đến Lạc Dương công tác. Ông đã gặp một diễn viên hát Opera. Hai người nhanh chóng lao vào một cuộc tình sai trái.
Phó Lôi yêu như “dốc hết ruột gan”. Ông làm thơ dài tặng cho người tình, ca ngợi cô trong các lá thư gửi bạn bè. Ông không ngần ngại nói với những người bạn rằng: “Tôi yêu cô ấy như yêu một tác phẩm nghệ thuật”.
Lúc này, Chu Mai Phục đang mang thai 3 tháng. Bà biết chuyện nhưng không cáu gắt hay đả động gì. Khi chồng về bà vẫn chăm sóc ân cần, nhẹ nhàng hỏi han. Họ Phó biết là vợ rõ chuyện “trăng hoa” của mình, ông nóng ruột muốn xem phản ứng của bà thế nào nhưng vẫn là sự bình yên đến lạ.
Mai Phục lại tiếp tục hỏi han chồng bản thảo, công việc, lo toan cho sức khỏe của ông. Một thời gian sau, mối tình của Phó Lôi cùng nữ diễn viên tàn lụi mà chẳng cần một ai khác can thiệp.
Nhưng đó chưa phải là tất cả những sóng gió hôn nhân Chu Mai Phục phải trải qua.
Ba năm sau, Phó Lôi lại sa ngã. Ông say đắm một nữ ca sĩ họ Trần. Cô ca sĩ đó cũng dành cảm tình cho họ Phó. Mỗi khi cô Trần đến nhà, Chu Mai Phục dọn ra trà nước rất lịch sự rồi để họ trò chuyện về nghệ thuật còn mình đi làm việc tiếp.
Sau này, con trai Phó Lôi đã nói về cuộc tình đó của cha: “Cô ấy thực sự rất xinh đẹp và quyến rũ. Cô ấy cũng say mê cha tôi. Họ điên cuồng vì tình yêu“.
Chu Mai Phục hiểu được tình yêu nồng cháy của chồng dành cho người phụ nữ khác. Cả ngày lẫn đêm, Phó Lôi chỉ muốn viết thư tình, bày tỏ tình yêu với “nữ thần”.
Có một lần, cô Trần phải đến Vân Nam. Phó Lôi nhớ nhung mà không thể làm việc nổi, linh hồn của ông như bay theo người tình mất rồi. Chu Mai Phục hiểu được những điều lo lắng đó. Bà rõ chồng mình là một thiên tài. Bà trân trọng tài năng của ông, thậm chí thương hại chính tài năng đó.
Bà đã gọi cô Trần về gặp chồng để ông yên tâm làm việc. Một người vợ gọi “tiểu tam” cho chồng thì biết nhận xét thế nào đây!
Cô Trần là người bàng hoàng nhất về cách hành xử đó của vợ người tình. Cô trốn tránh Phó Lôi rồi vội vàng kết hôn. Sau này, người phụ nữ ấy nói với con trai Phó Lôi rằng: “Tôi cũng yêu bố cậu nhưng mẹ cậu quá tốt, đến mức tôi chẳng nhẫn tâm chen chân vào”.
Người ta đã đặt rất nhiều câu hỏi về sự bao dung quá mức của Chu Mai Phục. Thậm chí có lúc Phó Lôi muốn ly dị nhưng bà vẫn an tĩnh, dành thời gian cho chồng suy nghĩ lại.
Bà từng nói với con trai rằng, bản thân mình cũng suy nghĩ rất nhiều nhưng vì hạnh phúc của con cái và sự nghiệp của chồng, bà thà bỏ đi cái tôi của chính mình.
Ai ngờ sau những biến cố đó, Phó Lôi đã nhìn nhận lại và đối xử rất tốt với vợ để bù đắp lỗi lầm. Ông bắt đầu học cách cảm ơn vợ và thường xuyên đưa Chu Mai Phục đến những sự kiện gặp mặt bạn bè.
Một sự cố ập tới khiến Phó Lôi mất hết động lực. Chu Mai Phục đã nhận ra những điều khác lạ từ ánh mắt chồng. Bà hiểu rằng, khi đã yêu một người đàn ông thì phải chịu đựng được sự đau đớn khi mảnh vỡ số phận cứa vào.
Bà thích thế giới này, có hai con trai, thậm chí còn muốn gặp cháu nội đang ở nước ngoài nhưng như mọi khi, bà vẫn muốn được đồng hành cùng chồng mọi lúc, mọi nơi.
Biết rằng chồng có ý định tự sát, bà thẳng thắn nói luôn: “Để không khiến anh cô đơn, em phải theo anh sau khi anh ra đi”.
Giữa một đêm tháng 9/1966, vợ chồng Phó Lôi – Chu Mai Phục vẫn chưa ngủ. Bà Phó ngồi cạnh chồng, xem chồng viết một bản di chúc dài ba trang gửi con trai. Xong xuôi, ông tựa lưng vào ghế, hít một hơi dài và ngước nhìn vợ lần nữa.
Bà rót cho chồng một ly nước ấm và nhìn ông uống thuốc độc. Ngay sau đó, bà ôm chồng vào lòng để giúp ông đỡ đau đớn hơn. Bà cố gắng khiến chồng ra đi yên bình nhất. Phó Lôi qua đời trong vòng tay Chu Mai Phục như vậy.
Bà Phó ngay sau đó mặc quần áo gọn gàng, tự lấy ga giường, đặt một tấm chăn lên ghế và lặng lẽ treo cổ. Ngày hôm sau, khi bảo mẫu đến nhà thì phát hiện hai người đã chết. Ngay cả khi lìa xa trần thế, Chu Mai Phục vẫn dịu dàng và ân cần. Tránh đánh động hàng xóm bằng việc đá ghế, bà đã cẩn thận lót lên đó một tấm chăn.
Đúng là một cuộc tình kì lạ, kì lạ ngay trong chính sự bao dung mà họ dành cho nhau. Họ không sinh cùng thời nhưng nguyện chết cùng lúc. Sự hi sinh, dũng cảm đó của bà Phó khiến người đời phải cảm thán mãi không thôi.