Mẹ bị phát hiện đang K phổi giai đoạn cuối, anh cả trên thành phố mỗi năm về quê 1 lần bỗng chu đáo lạ thường, thường xuyên thăm hỏi để rồi đưa ra 1 tờ giấy

Vợ chồng tôi cũng bị đẩy vào tình thế khó khăn. Rời đi thì không cam tâm, ở lại thì trái với di chúc.

Bố chồng tôi qua đời từ 5 năm trước. Sức khỏe mẹ chồng sa sút nghiêm trọng nên vợ chồng tôi bán căn nhà đang ở, chuyển về sống cùng mẹ. Quãng đường đi làm của 2 vợ chồng bị nhân lên gấp đôi. Bù lại, chúng tôi được gần gũi, săn sóc và phụng dưỡng mẹ chu đáo hơn.

Vợ chồng tôi còn chi ra 700 triệu trong số tiền bán nhà để sửa lại nhà từ đường và xây rào cổng. Lúc xây dựng, anh trai chồng không nói gì, cũng không góp đồng nào.

Anh trai chồng vẫn sống và làm việc ở thành phố. Mỗi năm, anh ấy chỉ về quê một lần vào dịp Tết. Tính anh ấy khó chịu, mỗi lần anh ấy về, tôi phải sống trong sự mệt mỏi. Nhà cửa phải dọn dẹp liên tục, lau nhà 2 lần/ngày. Hoa tươi phải thay 2 ngày một bình, đặt ở phòng khách cho thơm nhà. Rồi bông hoa, trái cây, bánh cúng, nấu nướng… đều do vợ chồng tôi lo. Vợ chồng anh cả chỉ đi dạo hàng xóm, tán gẫu, đến giờ về ăn cơm.

Dĩ nhiên, đôi khi cũng xảy ra cãi cọ giữa chồng tôi và anh trai. Tôi luôn khuyên chồng dĩ hòa vi quý, dù sao anh ấy về ở cũng có vài ngày thôi.

2 tháng trước, mẹ chồng tôi ho liên tục, có khi cả đêm ho sằng sặc, không sao ngủ được. Tôi nóng ruột, mua đủ thứ thuốc cho bà uống, rồi uống nước lá vẫn không đỡ. Tuần trước, tôi đưa mẹ chồng đi bệnh viện khám. Sau hàng loạt xét nghiệm, bác sĩ gọi riêng tôi ra thông báo. Mẹ chồng tôi bị ung thư phổi giai đoạn cuối rồi, phải nhập viện điều trị gấp.

Mẹ chồng phát hiện ung thư, anh cả liền từ thành phố trở về nhưng tờ giấy anh đưa ra lại gây xáo trộn cả gia đình - Ảnh 1.

Ảnh minh họa

Tôi rụng rời chân tay. Gọi điện báo cho chồng mà tay run rẩy, tim đập thình thịch.

Chúng tôi giấu mẹ chồng tình hình bệnh, chỉ bảo bà bị cảm sốt thông thường. Anh cả nghe tin cũng thu xếp về quê để đưa mẹ đi bệnh viện tuyến cao hơn. Và ngay tối đó, anh ấy đưa cho vợ chồng tôi mảnh giấy.

Đó là giấy ghi tay, chữ viết của bố chồng tôi. Ông ghi rõ ràng: Nhà đất để lại cho con trai cả. Đất ruộng để lại cho con trai út. Trong khi đất ruộng chỉ có một mảnh và không thể xây nhà ở.

Chồng tôi sững sờ. Tôi ngỡ ngàng. Vợ chồng tôi đã đầu tư rất nhiều tiền của vào căn nhà này. Còn chăm lo cho mẹ chồng 5 năm nay. Giờ mẹ bệnh, anh cả liền đưa giấy di chúc ra để đòi hỏi quyền lợi.

Chồng tôi nói anh trai đưa giấy di chúc lúc này là có ý đồ. Tại sao lại không đưa sớm hơn, ngay khi bố mất. Mà lại im lặng giấu đi, vợ chồng tôi bán nhà riêng, sửa nhà từ đường, nuôi mẹ bao lâu nay, anh ấy cũng không nói gì. Đến khi mẹ bệnh thì lại muốn đòi lại nhà đất đã được sửa khang trang.

Anh chồng lại một mực ép chúng tôi phải làm theo di chúc. Để lỡ mẹ có mất thì tài sản cũng được chia xong xuôi hết rồi. Chồng tôi không đồng ý. Vì chuyện giấy di chúc mà anh em đang tranh cãi, không ai nhường ai. Mẹ chồng bệnh thì bỏ mặc cho tôi chăm sóc. Thật lòng tôi không biết nên làm sao nữa. Chẳng lẽ vợ chồng tôi phải dọn đi ở trọ, anh cả mới hài lòng hay sao?