Bỏ nửa tháng lương để lắp bình nóng lạnh, tôi vẫn phải nhóm củi đun nước

 

Câu chuyện về mâu thuẫn giữa tôi và mẹ chồng bắt nguồn từ một vấn đề tưởng như nhỏ nhặt nhưng lại trở thành tâm điểm căng thẳng trong gia đình – việc sử dụng bình nóng lạnh.

Ảnh minh họa.

Mẹ chồng tôi, người phụ nữ quanh năm tiết kiệm, nổi tiếng trong xóm vì cách chi tiêu tằn tiện đến mức “nhịn cả cái đáng nhịn”. Bà từng tự hào rằng nhờ cách sống kham khổ đó, cả gia đình có thể xây được một ngôi nhà hai tầng khang trang dù chỉ làm ruộng và buôn bán nhỏ lẻ. Nhưng sự tiết kiệm này không chỉ là thói quen, mà dường như đã ăn sâu vào máu bà.

Những quy tắc hà khắc của bà khiến tôi nhiều lần phải “nuốt cục tức” vào trong. Từ chuyện không được để đèn sáng quá lâu đến việc bị giới hạn thời gian xem TV, tất cả đều phải theo chuẩn mực tiết kiệm của bà. Nhưng đỉnh điểm là khi tôi tự bỏ tiền mua bình nóng lạnh cho gia đình, mẹ chồng vẫn không cho phép tôi sử dụng.

Bình nóng lạnh có mà như không

Khi mùa đông đến, tôi nghĩ rằng cả gia đình sẽ không còn phải chịu cảnh nước lạnh buốt giá nữa. Nhưng mọi chuyện không như tôi mong đợi. Dù bình nóng lạnh đã được lắp đặt, mẹ chồng kiên quyết không cho sử dụng vì… “tốn điện”.

Những lần tôi cố bật bình, bà lập tức xuất hiện với ánh mắt “lườm cháy da”: “Đun nước trên bếp than tổ ong là đủ, tốn tiền bật bình làm gì!”.

Không chỉ vậy, bà còn bắt tôi tự nhóm củi đun nước. Ngày ngày đi làm mệt mỏi về, tôi vẫn phải cặm cụi dưới bếp đầy bụi than, mồ hôi nhễ nhại giữa cái lạnh cắt da. Tôi cảm thấy sự kiên nhẫn của mình bị thử thách nghiêm trọng.

Sự cố bất ngờ làm đảo lộn tất cả

Mọi chuyện lên đến đỉnh điểm khi một hôm, trong lúc loay hoay nhóm bếp, tôi vô tình làm lửa bén sang đống rơm gần đó. Ngọn lửa nhanh chóng bùng lên, đe dọa thiêu rụi cả cái bếp tạm bợ mà mẹ chồng vẫn thường sử dụng. Tôi hốt hoảng hét lên cầu cứu. May mắn thay, lửa được dập kịp thời và không gây thiệt hại nghiêm trọng, nhưng toàn bộ rơm và củi – tài sản quý giá của mẹ chồng – đã cháy thành tro.

Mẹ chồng lặng người vì sốc, còn chồng tôi thì lần đầu tiên lớn tiếng trách bà: “Mẹ bắt vợ con làm mấy việc này làm gì? Bình nóng lạnh có mà không cho dùng. Thời gian cô ấy ngồi nhóm bếp, mẹ có biết cô ấy kiếm được đủ tiền trả cả hóa đơn điện nửa tháng rồi không? Tiết kiệm là tốt, nhưng vừa phải thôi mẹ ạ!”

Những lời nói thẳng thừng của Quân khiến bà không nói nên lời. Còn tôi, dù rất ngại ngùng nhưng trong lòng không khỏi nhẹ nhõm.

Mẹ chồng thay đổi, nhưng “tính tiết kiệm” vẫn còn đó

Sau sự cố cháy bếp, mẹ chồng tôi không còn cấm cản tôi sử dụng bình nóng lạnh hay các thiết bị điện trong nhà nữa. Bà cũng bớt soi mói việc tôi làm hàng ngày, thậm chí còn bảo tôi tập trung vào công việc chính để kiếm tiền. Tuy vậy, bà vẫn không quên nhắc nhở mỗi khi tôi quên tắt đèn hay để TV chạy quá giờ.

Có lẽ, sự thay đổi của mẹ chồng không phải là sự chấp nhận hoàn toàn mà chỉ là sự nhượng bộ tạm thời. Nhưng tôi biết, để thay đổi một thói quen đã ăn sâu vào máu như thế, bà cũng đã phải đấu tranh rất nhiều với chính mình. Và có lẽ, chính tình yêu thương gia đình đã khiến bà thay đổi, dù chỉ là một chút.