Vḕ quȇ ăп Tết, mớι ƌếп ƌầu làпg, cȏ Һàпg xóm ƌã tιết lộ một Ьí mật kҺιếп tȏι ƌιếпg пgườι, càпg пgҺẹп пgào vớι cȃu пóι củɑ Ьṓ

Vḕ quȇ ăп Tết, mớι ƌếп ƌầu làпg, cȏ Һàпg xóm ƌã tιết lộ một Ьí mật kҺιếп tȏι ƌιếпg пgườι, càпg пgҺẹп пgào vớι cȃu пóι củɑ Ьṓ

 

 

Cȏ hàng xóm hỏi một cȃu mà tȏi ngỡ ngàng. Rõ ràng tȏi vẫn gửi t:iḕn vḕ ᵭḕu ᵭặn kia mà.

Tôi lập gia đình, sống ở thành phố, cách quê nhà 120km. Vì là con gái duy nhất nên khi quyết định ở lại thành phố, tôi cũng đắn đo lắm. Tôi không muốn xa cha mẹ và cha mẹ cũng không muốn xa con gái. Nhưng vì công việc, vì gia đình nhỏ của mình, tôi không thể làm khác được.

Xa bố mẹ, mỗi tháng tôi đều gửi tiền về cho ông bà tiêu xài thoải mái. Tôi còn xây nhà, lắp camera từ trước ra sau để rảnh rỗi thì xem bố mẹ đang làm gì. Nhiều khi thấy 2 người lủi thủi ăn cơm, tôi lại đau lòng.

Một năm, tôi về quê với bố mẹ vài lần, vào những dịp lễ lớn. Chỉ có Tết Nguyên Đán là tôi không về được. Tôi phải lo cúng kính ở nhà chồng vì là dâu trưởng. Năm nay, chồng bảo tôi thu xếp đồ đạc, anh sẽ chở 3 mẹ con về nhà ngoại ăn Tết. Tôi bất ngờ, hỏi có thật không? Anh gật đầu, khẳng định là đã nói với bố mẹ chồng rồi và họ đồng ý. Tôi cứ yên tâm về nhà ngoại đón giao thừa với bố mẹ cho sum vầy.

Từ lúc biết tin, tôi mừng lắm và cứ nôn nao đợi đến ngày được nghỉ Tết. Để bố mẹ bất ngờ, tôi không nói cho ông bà biết tin này.

Về quê ăn Tết, mới đến đầu làng, cô hàng xóm đã tiết lộ một bí mật khiến tôi điếng người, càng nghẹn ngào với câu nói của bố - Ảnh 1.

Ảnh minh họa

Hôm qua, vợ chồng tôi khởi hành. Đến 3h chiều thì về đến quê. Con tôi khát nước quá nên cả nhà ghé tạt vào một quán nước bên đường. Đây là quán nước của cô Nga, là hàng xóm của bố mẹ tôi. Cô ấy mở quán trà nhỏ này cũng ngót nghét 30 năm rồi.

Thấy vợ chồng tôi, cô ấy mừng rỡ chào hỏi. Lúc ngồi trò chuyện, cô Nga tiết lộ một chuyện khiến tôi sững người. Cô ấy hỏi tôi giàu có thế này, sao không gửi t:iền cho bố mẹ ăn Tết mà để ông bà đi làm giúp việc cho người ta thế kia?

Tôi điếng người luôn. Tôi bảo mình vẫn gửi t:iền về đều đặn, thậm chí gửi nhiều nữa là khác. Cô ấy chèm chẹp miệng, kêu bố mẹ tôi đi dọn nhà cho mấy hộ giàu có trong xóm, thu nhập cũng khá tốt. Có điều cực nhọc quá và còn bị chủ nhà sai bảo, coi thường. Cô ấy cứ tưởng tôi lấy chồng thành phố rồi thì quên mất chăm sóc cha mẹ ở quê.

Vợ chồng tôi về nhà, quả nhiên không thấy bố mẹ đâu. Tôi gọi điện, mẹ mới về. Thấy con cháu, ông bà mừng rối rít. Tối ăn cơm, tôi kể lại chuyện cô hàng xóm nói và hỏi tại sao bố mẹ lại đi làm giúp việc cho người ta? T:iền tôi gửi về đâu?

Mẹ bảo ở nhà buồn chán lắm, đi làm cho khuây khỏa đầu óc. T:iền tôi gửi về, bố mẹ không đụng tới mà sắm vàng hết, đợi khi nào thì đưa trả cho tôi. Ông bà còn lao động được nên không muốn dùng đến đồng tiền mồ hôi nước mắt của con gái. Bố bảo: “Chỉ cần các con chịu về thăm bố mẹ, cho mấy đứa nhỏ ở chơi vài ngày là bố mẹ vui rồi. Con đừng gửi t:iền nữa, bố mẹ có dùng đến đâu?”.

Bố mẹ nói mà tôi nghẹn ngào. Nhưng ông bà đi làm giúp việc thế này, hàng xóm không biết lại xì xào, bảo tôi bất hiếu. Nên khuyên làm sao để ông bà đừng đi làm giúp việc nữa đây?