2 chị em sinh đôi cùng lấy 1 chồng mỗi tuần đều “chia lịch” với nhau cực kỳ sòng phẳng nhưng rồi bị kịch cũng đến từ đây.

2 chị em sinh đôi cùng lấy 1 chồng mỗi tuần đều “chia lịch” với nhau cực kỳ sòng phẳng nhưng rồi bị kịch cũng đến từ đây.

 

2 chị em sinh đôi cùng lấy 1 chồng mỗi tuần đều “chia lịch” với nhau cực kỳ sòng phẳng nhưng rồi bị kịch cũng đến từ đây.

Ngày ấy, khi thông tin hai chị em sinh đôi Phương và Thảo cùng kết hôn với một người đàn ông lan truyền, cả làng ai cũng xôn xao. Họ vốn nổi tiếng với vẻ đẹp kiều diễm và sự gắn bó khăng khít. Nhưng chẳng ai ngờ, sự gắn bó ấy lại bị thử thách khi cả hai cùng chung một mái nhà, một người chồng – Hưng.

Ban đầu, mọi chuyện có vẻ êm đềm. Hưng là một người đàn ông chín chắn, điềm đạm, luôn cố gắng đối xử công bằng với cả hai. Nhưng dù có cố gắng thế nào, sự thiên vị vẫn len lỏi vào từng kẽ hở nhỏ nhất. Phương – người chị, là một người dịu dàng, đảm đang, luôn biết cách vun vén gia đình. Trong khi đó, Thảo – cô em gái, cá tính mạnh mẽ, thẳng thắn và có phần nồng nhiệt hơn trong tình cảm. Hưng dường như nghiêng về Thảo nhiều hơn.

Ban đầu, Phương nhắc nhở bản thân không được so đo. Nhưng từng ánh mắt, từng cử chỉ nhỏ mà Hưng dành cho Thảo đã vô tình cứa vào lòng cô những vết cắt ngày một sâu hơn. Mỗi khi Hưng cười với Thảo, khi họ trò chuyện rôm rả, khi Thảo nhận được những món quà mà cô không có… tất cả khiến Phương bắt đầu cảm thấy mình như người thừa trong chính cuộc hôn nhân này.

 

Rồi đến một ngày, Phương vô tình nghe thấy cuộc trò chuyện giữa Hưng và Thảo. Anh nói rằng, ngay từ đầu, người anh yêu thật sự là Thảo, nhưng vì gia đình hai bên mà anh phải cưới cả hai để tránh bất hòa. Tim cô như vỡ vụn. Cô đã hy sinh, đã cố gắng để giữ gìn sự hòa thuận, nhưng hóa ra từ đầu đến cuối, cô chỉ là một người lấp chỗ trống.

Phương không nói gì với ai, nhưng từ hôm đó, cô trở nên trầm mặc. Sự ghen tuông, đau khổ dần dần biến cô thành một con người khác. Cô không còn là người chị dịu dàng ngày nào nữa. Ánh mắt cô đầy lạnh lẽo, nụ cười cũng dần trở nên xa lạ. Cô bắt đầu tìm cách giành lại sự chú ý của Hưng, thậm chí không ngại đẩy Thảo vào những tình huống khó xử.

Căng thẳng ngày càng leo thang. Một lần, trong bữa cơm gia đình, Phương vô tình nhắc đến chuyện Thảo từng lén gặp một người đàn ông khác trước khi cưới. Hưng cau mày nhìn Thảo, còn Thảo sững người, ánh mắt lộ rõ sự tổn thương khi nhận ra người chị mình yêu thương nhất đã cố tình bêu xấu mình trước mặt chồng.

 

Từ đó, mối quan hệ giữa ba người ngày càng căng thẳng. Phương bắt đầu có những hành động kiểm soát Hưng nhiều hơn, luôn tìm cách giữ anh bên cạnh, thậm chí ngăn cản những cuộc trò chuyện giữa Hưng và Thảo. Cô thường xuyên nhờ Hưng giúp đỡ những việc nhỏ nhặt, giả vờ yếu đuối để anh chú ý hơn đến cô. Nhưng điều đó chỉ càng khiến Hưng mệt mỏi và dần xa cách hơn.

Thảo dù cố gắng nhẫn nhịn nhưng cô cũng không thể chịu đựng mãi. Một ngày nọ, cô quyết định nói chuyện thẳng thắn với Phương. “Chị à, em không muốn sống như thế này nữa. Chúng ta đã từng rất yêu thương nhau, nhưng giờ đây chỉ toàn là nghi kỵ và dằn vặt. Em nghĩ mình nên ra đi.”

Phương chết lặng. Cô không ngờ mọi chuyện đã đi đến mức này. Cô đã cố gắng giành lấy tình yêu, nhưng lại đánh mất chính người thân duy nhất mà cô thực sự yêu quý. Nhưng dù đau đớn, cô cũng không thể thừa nhận lỗi lầm của mình. Cô quay mặt đi, không đáp lại lời Thảo.

Cuối cùng, Thảo rời khỏi căn nhà ấy. Hưng không ngăn cản, nhưng ánh mắt anh đượm buồn. Phương ở lại, nhưng ngôi nhà giờ đây trống rỗng hơn bao giờ hết. Cô ngồi lặng lẽ bên bàn ăn, nơi ngày xưa ba người từng vui vẻ dùng bữa cùng nhau. Cô nhận ra rằng, có những thứ, một khi đã đánh mất, sẽ không bao giờ có thể tìm lại được nữa.