Một khi phụ nữ chọn cách rời đi là vì biết bản thân mình có cố gắng cỡ nào cũng trở thành vô nghĩa, là đàn ông không biết trân trọng họ nên họ chọn cách buông tay.
Khi bản thân mình bị đối xử như người dưng nước lã hãy buông tay. Bởi lẽ một khi đã như vậy thì dù cho có nỗ lực cỡ nào cũng trở thành vô nghĩa.
Điều nghịch lý nhất ở đời là người phụ nữ trong tình yêu và hôn nhân luôn yêu nhiều hơn, hy sinh nhiều hơn nhưng họ lại là người buông tay trước. Có những người đàn ông miệng vẫn nói lời yêu, vẫn bảo rằng mình chỉ có duy nhất một người phụ nữ nhưng lại cư xử vô tâm, hời hợt. Họ khiến người đàn bà nhận ra rằng tình yêu hay cuộc hôn nhân này thật vô nghĩa.
Có thể nói, trước khi buông tay, phụ nữ đã bao nhiêu lần cố gắng để nắm giữ. Chịu tổn thương một lần, họ gạt qua để ôm lấy người đàn ông. Chịu tổn thương 2 lần, 3 lần… họ vẫn cố tìm lí do để ngụy biện.
Nhiều khi trong lòng cô đơn trống rỗng, ôm nhiều vết thương chằng chịt nhưng họ vẫn cố tìm một lí do để ở lại. Đàn bà luôn thế, dù có trăm lí do để họ ra đi thì nếu có một lí do khiến họ ở lại vẫn cam lòng. Nhưng đàn ông nhiều khi không hiểu, không biết người phụ nữ của mình cần gì và muốn gì?
Tình yêu thắm thiết ngày nào đó đã chết đi. Những lần săn đón, háo hức gặp nhau đã không còn. Người phụ nữ nhận ra rằng, trong lòng người đàn ông mình đã không còn chiếm vị trí quan trọng. Đàn ông xem nhẹ sự hiện diện của người phụ nữ, thậm chí xem họ thật phiền phức.
Kỳ thực, đàn bà giỏi chịu đựng lắm. Chồng vô tâm cũng chịu đựng. Chồng tệ bạc, vũ phu cũng cố tìm một lí do để tha thứ. Nhưng có người đàn bà nào cứ mãi chịu đựng, cứ ôm lấy tổn thương khi biết người đàn ông chẳng hề thay đổi? Chẳng những không nhìn lại bản thân mình, người đàn ông còn quay ra trách cứ, khó chịu.
Thậm chí còn làm những điều khiến phụ nữ vô cùng đau đớn và tổn thương. Vì biết mình ở lại cũng chẳng để làm gì nên phụ nữ mới chọn cách rời đi. Vì biết bản thân mình có cố gắng cỡ nào cũng trở thành vô nghĩa nên họ chọn cách buông tay. Họ ra đi trong bất lực, trong lòng chịu những vết thương mà người đàn ông không thể hiểu thấu.
Điều nhẫn tâm nhất trong tình yêu và hôn nhân chính là người phụ nữ bị đối xử như người dưng nước lã. Đàn ông rất kì lạ. Họ chỉ biết trân trọng người phụ nữ ở hai thời điểm: Lúc chưa có được và khi đã rời xa. Khi chưa có thì ra sức săn đón, chiều chuộng, vỗ về.
Khi có được rồi thì đối xử lạnh nhạt. Có những người đàn ông khi người đàn bà của mình rời đi mới giật mình hối hận. Ngẫm lại mới thấy bản thân đã vô tâm và vô tình biết chừng nào. Nhưng người phụ nữ đã chọn cách rời đi thì mấy người quay lại?
Là đàn ông, hãy biết trân trọng người phụ nữ bên cạnh mình. Bởi một khi người phụ nữ nhận ra mình không được trân trọng thì sẽ chọn cách buông tay. Hãy ôm lấy họ, cho họ nhận ra rằng tình yêu lúc nào cũng tồn tại.Một khi đàn ông có chân tâm thì đàn bà sẽ cho họ trọn tấm chân tình.