Từ bao giờ phụ nữ chúng ta tự trói buộc giá trị của bản thân ở người chồng của mình?
Đất nước ta trải qua chiều dài hàng nghìn năm phong kiến, kèm theo đó là không biết bao nhiêu lề thói, quy củ, chuẩn mực đạo đức, đã vô hình chung gò bó, áp bức và có thể nói là hạ thấp giá trị của người phụ nữ.
Khi xưa phụ nữ Việt Nam sống theo quan niệm “Tại gia tòng phụ, xuất giá tòng phu, phu tử tòng tử”. Ngày nay, lại thủ thỉ, rỉ tai nhau “Đàn bà hơn nhau ở tấm chồng”, để rồi từ đó cứ chạy theo chuẩn mực ấy, đến khi khổ sở thì lại oán trách đời, oán trách hôn nhân và tự oán trách mình.
Tại sao cuộc sống của người đàn bà cứ phải phụ thuộc vào “tấm chồng” mà họ có được?
Tại sao lại để người khác cái quyền cho mình được hạnh phúc hay không?
Phụ nữ sướng hay khổ đều do chính bản thân của mỗi người. Có một câu rất hay như thế này: “Cuộc sống hiện giờ có thể là cuộc sống bạn không mong muốn, nhưng đó là cuộc sống bạn đã lựa chọn”. Hôn nhân và chính người chồng của các bạn cũng thế. Một người phụ nữ thông minh, biết cách sàng lọc đối tượng, tìm hiểu, yêu một cách lí trí, cân nhắc kỹ càng mới quyết định tiến tới hôn nhân thì khả năng hạnh phúc là rất cao.
Người không lí trí, sống quá bản năng, theo kiểu yêu nhanh cưới vội, mù quáng, tự huyễn hoặc mình rằng nếu người yêu có tật xấu gì, khi cưới về đều sẽ thay đổi được hết, thì khả năng đổ vỡ và không hạnh phúc rất lớn.
Khi gặp bất hạnh trong hôn nhân, khi người đàn ông đầu ấp tay gối không như những gì hằng mong ước thì lại vin vào cớ: lấy chồng tốt xấu đều do may mắn mà ra cả.
Xin thưa! Hạnh phúc là cả một quá trình phấn đấu, hạnh phúc chưa bao giờ là sự ăn may. Bản thân mỗi người tự tạo những tiền đề để đem sự may mắn đến với mình chứ không thể “há miệng chờ sung” là có được tấm chồng như ý. Bởi vậy, phụ nữ hơn nhau là ở tầm nhìn, ở cách yêu cách sống, chứ không phải ở người chồng trên tờ hôn thú.
Giá trị của một người phụ nữ nhiều hơn việc có một người chồng “ra ngô ra khoai” khi chúng ta không còn đặt hết tất thảy vào tay anh chồng. Phụ nữ ai hạnh phúc hơn ai, còn phụ thuộc nhiều vào việc ai bản lĩnh hơn ai.
Bản lĩnh ở đây không phải là “hô mưa gọi gió”, không phải là gồng mình tỏ ra mạnh mẽ ngang bằng với cánh mày râu, mà chính là khả năng tự chủ kinh tế, tự chủ cuộc sống, biết tự yêu thương, trân quý bản thân mình và biết cách từ bỏ những thứ khiến mình cảm thấy không hạnh phúc.
Muốn hạnh phúc thì đừng nên sống đời tầm gửi, ký sinh, đặt tất cả vào người chồng. Một người phụ nữ hạnh phúc nhất, được ngưỡng mộ nhất là khi tự làm chủ được cuộc đời mình, ý thức được giá trị của mình và tự mang lại an yên cho chính tâm hồn mình.
Phụ nữ hãy nên là người tự quyết định sướng khổ của cuộc đời mình. Đừng bao giờ đặt nó vào tay một ai khác, cho phép người khác tác động đến hạnh phúc của cuộc đời mình. Vì suy cho cùng, ngay cả cái bóng của chính mình còn rời bỏ đi khi vào bóng râm thì còn ai có thể ở bên mình, làm chỗ dựa tinh thần cho mình ngoài chính bản thân mỗi người.
Phụ nữ muốn hạnh phúc hãy tự làm chỗ dựa cho chính mình và thôi quan niệm hơn thua nhau ở tấm chồng. Nếu phải hơn thua nhau, hãy hơn thua nhau về sự bản lĩnh trong ý chí, sự an yên trong tâm hồn, sự tự chủ của bản thân và sự rạng rỡ của những nụ cười trên khuôn mặt.
Độc giả có đồng tình với quan điểm trên? Hãy gửi ý kiến của bạn