Dù cuộc sống có khó khăn, nghiệt ngã đến thế nào, vẫn phải nhớ rằng bạn phải sống cho mình, cho bố mẹ và chính những đứa con. Còn những thứ khác, có hay không không quan trọng.
Người ta nói, đời người phụ nữ tim là của bố mẹ, thân xác là của chồng, thời gian là của con cái. Vậy cái gì là của mình? Có lẽ thứ chị em có quyền chọn lựa chính là cách sống. Đừng có ý nghĩ hi sinh cả thanh xuân vì chồng. Nếu có hi sinh, phụ nữ chỉ cần làm việc đó cho 2 người mà thôi: Người sinh ra mình và người mình sinh ra.
Sinh ra là phụ nữ, lúc cần tiêu tiền thì ở với bố mẹ, đến lúc kiếm được tiền thì ở với nhà chồng. Nghĩ cũng cay đắng, khi bé bố mẹ chăm bẵm, nâng như nâng trứng hứng như hứng hoa.
Vậy mà khi bố mẹ già yếu, mình lại chẳng thể kề bên sớm chiều vì còn bận chồng con, còn bận công việc… Phụ nữ suy cho cùng nợ bố mẹ mình cả cuộc đời, chẳng biết bao giờ mới trả nổi. .
Bố mẹ đứt ruột đẻ mình ra là người yêu thường mình nhất. Bố mẹ luôn lo lắng cho đứa con gái từ tấm bé đến khi về nhà chồng. Nhỏ thì sợ con thiệt thòi, ra đường bị bắt nạt. Lớn thì lo con không tìm được người yêu thương thật lòng, bị xã hội dối gạt. Đến cả khi về nhà chồng rồi vẫn sợ con không có cuộc hôn nhân hạnh phúc.
Khi ốm đau, thất bại, nơi đầu tiên phụ nữ nghĩ đến là nơi có bố mẹ, người đầu tiên họ tìm đến chính là bố mẹ. Dù cả thế giới có quay lưng thì bố mẹ vẫn ở đấy, dang rộng cánh tay để đón mình trở về. Bố mẹ là thế, yêu thương vô điều kiện, che chở ngay cả khi đứa con đã trưởng thành, có gia đình.
Nhiều người phụ nữ lấy chồng rồi bị chồng phụ, họ quay ra đau đớn, tự đày đọa chính mình. Tại sao lại phải như vậy? Khi bạn khốn khổ, tuyệt vọng nhất, người xót xa không phải gã đàn ông bội bạc kia mà chính là bố mẹ bạn, con cái bạn. Bố mẹ nuôi dạy khôn lớn đến như vậy, rồi lại vì một tên đàn ông chẳng ra gì mà đánh mất mình sao? Các con sau này sẽ đi đâu, về đâu, ai sẽ yêu thương và dạy dỗ chúng đây? Nghĩ nhiều quá chỉ gây nên trầm cảm, khóc nhiều quá chỉ thêm uất ức, tốt nhất là đứng dậy, lau nước mắt và làm lại từ đầu đi. Sai đâu sửa đấy, cuộc đời này chẳng có gì là không thể cả.
Đã là phụ nữ thì nên nhớ kỹ, lấy chồng chỉ là sự may rủi. Nếu may mắn thì gặp người tốt, có cuộc sống êm đềm, hạnh phúc. Nếu đen đủi thì vớ trúng một ông chẳng ra gì. Đàn ông ra ngoài ngoại tình, về bỏ vợ bỏ con mà đến với bồ được thì chị em cũng đặt bút ký giấy ly hôn được. Ai dám nói đàn bà một đời chồng là không có thể hạnh phúc nữa? Ai dám nói qua một lần đò là cuộc sống đi vào ngõ cụt? Có rất nhiều người phụ nữ từng thất bại trong hôn nhân nhưng giờ đây vẫn xinh đẹp, thành công đấy thôi.
Phải sống thật tốt, sống vì mình, vì bố mẹ, vì con cái. Sống sao cho đáng phải sống, để bố mẹ mãn nguyện mỉm cười, để con cái nhìn vào mà học theo, để tên đàn ông đã bỏ mình đi phải hối hận, ăn năn. Có rất nhiều lựa chọn cho phụ nữ trong cuộc đời này. Đừng dại dột mà lựa chọn sống vì đàn ông. Đàn ông ấy mà, có thì tốt mà không có cũng chẳng sao cả.