Tàn nhẫn nhất với đàn bà không phải là khi chồng ngoại tình mà là, chấp nhận nghỉ việc ở nhà chăm con nhưng thứ họ nhận được chỉ là câu nói đầy xót xa: “chỉ ở nhà chăm con thôi mà cũng không nên trò” từ chính miệng bạn đời thốt ra.
Với đàn bà, điều tàn nhẫn nhất đời là khi đã hi sinh nhan sắc, thanh xuân và cả sự nghiệp để tập trung làm người vợ, người mẹ toàn thời gian nhưng chồng đã không thấu hiểu lại còn chửi thẳng vào mặt mình câu nói “chỉ ở nhà chăm con thôi mà cũng không xong, em vô dụng vừa thôi chứ”.
1. Bị chồng xem như kẻ vô dụng
Trước khi sinh con, chị em cũng có công việc ổn định, cũng kiếm ra tiền, cũng tự lập tài chính như ai. Thế rồi, khi nghe chồng dỗ dành “em cứ nghỉ việc ở nhà anh nuôi, con còn bé quá gửi trẻ không an tâm” hay “em đủ sức chăm lo cho hai mẹ con em” mà đành gác lại sự nghiệp dang dở, gác lại ước mơ của mình để tập trung hoàn thành trách nhiệm người vợ, người mẹ của mình.
Thế mà, trong khi chồng đi là ngày 8 tiếng, ít nhất còn có giờ nghỉ trưa, ngày cuối tuần. Chiều tối, khi trở về nhà đã có cơm dâng tận miệng, quần áo chẳng phải giặt, chén bát không phải rửa, đến ngay cả chơi với con họ cũng lười. Thay vào đấy, đàn ông thích được nằm chơi game, tán chuyện phiếm với các chiến hữu hay sau giờ cơm sẽ kiếm cớ ra khỏi nhà để vui thú bên ngoài.
Phụ nữ ở nhà chăm con, than mệt, than thiếu ngủ chồng lại làu bàu “thế sao lúc con ngủ em không tranh thủ chợp mắt, giờ lại than vãn”. Các anh nào biết, chăm sóc một đứa trẻ là điều không dễ dàng, khi con ngủ mẹ phải tranh thủ làm việc nhà, giặt giũ phơi phóng. Đến khi xong việc muốn nghỉ ngơi thì con đã đủ giấc, thức dậy quấy rầy.
Chưa kể, việc phải thức khuya dậy sớm, không được ngủ thẳng giấc, nửa đêm con quấy trong khi chồng ngủ say không biết gì người vợ phải dậy bế con dỗ dành vì sợ phiền đến bạn đời. Ấy vậy mà, đàn ông vẫn nói về vợ mình theo kiểu “vợ ở nhà sướng thế mà còn than, thử cho các cô ấy đi kiếm tiền xem có còn càm ràm nữa không”.
2. Chồng đi làm được nhận lương, vợ thì không
Nếu đàn ông đi làm, dù công việc bận rộn đến mấy cũng chỉ xoay quanh chuyên môn cá nhân. Chị em ở nhà chăm con lại không như thế. Họ phải gồng lên biến mình thành người máy vạn năng, vừa phải dọn nhà sạch bóng như giúp việc chuyên nghiệp, lại phải tắm con khéo như y tá, nấu ăn giỏi như đầu bếp, chuyện ấy điêu luyện như chuyên gia… Cứ thế cứ thế, ngày này qua tháng nọ, cứ cắp nách con mà lần lượt giải quyết hết những nhiệm vụ bất khả kháng ấy mà không dám lên tiếng cậy nhờ chồng.
Thế nhưng, nếu đàn ông được công ty trả lương hàng tháng thì phụ nữ lại chẳng được trả bất cứ một đồng lương nào. Họ vẫn cứ miệt mài làm giúp việc, bảo mẫu, đầu bếp… không lương cho chồng cho con mình.
3. Chồng có cơ hội mở rộng mối quan ɦệ xã hội, vợ thì không
Đi làm không chỉ giúp người ta có cơ hội thăng tiến trong sự nghiệp, hiện thực hóa đam mê hay kiếm thật nhiều tiền mà còn giúp ta mở rộng mối quan ɦệ của mình. Gặp người này người khác, đến nơi này nơi kia sẽ mở ra nhiều điều thú vị, những trải nghiệm đáng nhớ đúng như câu nói “đi một ngày đàng học một sàng khôn”.
Còn phụ nữ, vì chỉ ở nhà chăm con, còng lưng làm việc nhà, đến cả thời gian để gặp gỡ bạn bè, người thân của mình còn eo hẹp huống gì mở rộng mối quan ɦệ. Thậm chí, cuộc sống của một bà mẹ bỉm sữa toàn thời gian còn khiến những thâm tình rơi rụng dần do không thể chăm sóc, duy trì nó.
Dẫu phải nếm chịu những thua thiệt ấy, đã cam chịu nhận lấy tất cả những ấm ức ấy nhưng mấy người chồng hiểu được mà sẻ chia, yêu thương vợ hơn.