Khổ là vì quá lụy tình, khổ là vì quá hi sinh… rơi vào bẫy của những gã đàn ông đã có vợ với những lời giả dối ngọt ngào.
Đàn bà vẫn tự nhủ với nhau rằng, đừng bao giờ đặt niềm tin quá nhiều vào đàn ông, cũng đừng bao giờ dành hết tình yêu cho một người. Nhưng đàn bà cũng có 3, 4 kiểu.
Có những người một khi đã không còn yêu thì quên sạch trong vòng một nốt nhạc. Nhưng cũng có những người dành cả đời để yêu thương một người, không do dự, không tính toán thậm chí biết mình sẽ khổ một đời.
Có ai đó sẽ nói vào tai bạn “Sao lại khổ thế em, sao lại đi yêu thằng có vợ, nó có vợ rồi thì nó chỉ coi em là trò chơi”. Biết vậy đó nhưng tình yêu cứ cuống cuồng, tình yêu cứ làm cho con người ta mê muội.
Nhiều lần muốn dứt ra cũng không được vì đã quá si mê người đàn ông đó. Và rồi dành cả đời, cả tuổi thanh xuân để làm bồ nhí không bao giờ hi vọng có danh phận. Dành cả cuộc đời để chờ đợi người ấy bỏ vợ. Đến khi đủ chín chắn, đủ khổ để nhận ra thì tuổi đã già, tâm hồn đã chai sạn …
Nhiều tấm gương về yêu đàn ông có vợ, si mê họ, tin lời họ sẽ cho mình danh phận nhưng lại bị lừa dối, thậm chí phụ bạc nhưng phụ nữ cơ bản không thể nào thay đổi được.
Họ coi tình yêu là trên hết và họ cho rằng, chỉ cần có người ấy, chỉ cần anh ấy yêu mình là đủ, không cần thứ gì khác. Thậm chí họ sẵn sàng làm mẹ đơn thân để được nuôi con của người ấy. Đàn bà như vậy có khổ không?
Khổ là vì quá lụy tình, khổ là vì quá hi sinh… rơi vào bẫy của những gã đàn ông đã có vợ với những lời giả dối ngọt ngào. Nhưng còn có cả những người đàn bà dù biết rơi vào bẫy, dù đang sống trong cái bẫy đầy cay nghiệt ấy vẫn không thể nào từ bỏ.
Cuộc sống hôn nhân vốn không đơn giản, càng không màu hồng như chúng ta vẫn nghĩ. Và phụ nữ càng yêu nhiều sẽ càng thất vọng nhiều khi bước chân vào hôn nhân.
Ai may mắn thì lấy được chồng tốt, yêu thương trọn vẹn. Ai vất vả hơn thì lấy phải người đàn ông vô tâm thậm chí ngoại tình. Cay đắng hơn nữa là những kẻ ngoại tình công khai, không coi vợ con ra gì.
Thế mà… đàn bà vẫn yêu. Và họ tin rằng, họ chấp nhận rằng một ngày nào đó khi anh ta chán những cô bồ ngoài kia, anh ta sẽ quay về với mình. Vì họ bất lực, họ không còn cách nào để níu giữ trái tim đàn ông đã nguội lạnh tình yêu với mình.
Họ phải sống vì con, phải hết lòng vì gia đình, phải che đậy bằng vỏ bọc vì sợ người đời dị nghị. Cả đời sống trong hôn nhân dối lừa và người chồng bội bạc, sướng được chăng?
Cuộc sống như vậy thật vô cùng đáng sợ. Nhưng họ vẫn chấp nhận, vẫn hi sinh. Vì cho đến một độ tuổi nào đó, đối với đàn bà, chồng không còn quá quan trọng, con cái mới là trên hết.
Họ chấp nhận khổ đau, họ câm nín chịu đựng, họ học cách bơ đi những thứ không hay, không đẹp ngoài kia chỉ để sống cho gia đình, cho con cái.
Mỗi người mỗi cảnh, mỗi cây mỗi hoa, suy cho cùng, ai cũng có cách lựa chọn của riêng mình. Nhưng… phận khổ vẫn là đàn bà, những người dành cả thanh xuân yêu người đàn ông của người khác, dành cả thanh xuân sống với người bội bạc. Chỉ là, cánh đàn ông có hiểu, họ một kiếp chung tình?