Lấy nhầm chồng, phụ nữ khổ tâm vô cùng và họ loay hoay tìm cách thay đổi chồng. Họ lầm tưởng khi sinh con, chồng sẽ sống có trách nhiệm hơn. Nhưng rồi có con, phụ nữ phải gồng mình lên để chăm con một mình.
Có những người phụ nữ ở ngưỡng 30 bất giác thấy chán cảnh đi đi về về một mình lẻ bóng. Họ đã từng nghĩ mình sẽ sống một cuộc sống độc thân đầy vui vẻ và kiêu hãnh. Nhưng phụ nữ mà, làm sao tránh được những phút giây yếu lòng và cô đơn. Chạnh lòng buồn khi bạn bè mình mỗi ngày đều có nơi yên ấm để chăm sóc, vun vén. Mỗi lúc trục trặc xe cộ hay đau ốm chỉ cần gọi là có chồng đến ngay bên cạnh.
Và với phụ nữ, cảm giác cô đơn của bản thân nhiều khi không day dứt và khó chịu bằng tiếng thở dài của cha mẹ. Bậc sinh thành nào cũng muốn con mình có nơi có chốn. Họ muốn được cưng nựng ẵm bồng những đứa cháu. Thấy con mình yên bề, có được một chỗ tốt để nương dựa… Và những lúc cha mẹ ốm đau, người phụ nữ lại muốn có người đàn ông để cùng mình săn sóc, cùng đi qua những ngày tháng nhọc nhằn.
Vì nỗi cô đơn khi độc thân và sự muộn phiền của cha mẹ mà rất nhiều người phụ nữ lấy chồng. Họ không yêu người đàn ông mình chọn lấy làm chồng, khi khoác lên mình chiếc váy cưới lòng không hồi hộp sung sướng như những cô gái khác. Chỉ là kết hôn để cha mẹ yên lòng, để bản thân mình tránh đi những nỗi muộn phiền chất ngất của cuộc sống độc thân.
Nhưng hôn nhân không bao giờ là phương thuốc cho sự cô đơn. Có những người phụ nữ lấy chồng rồi, nằm cạnh chồng mà cô đơn cùng cực hơn lúc ở một mình. Đơn giản là vì người đàn ông này không thấu hiểu, không yêu thương, không biết mình cần gì và muốn gì. Lạnh lẽo nhất chính là ở cạnh bên nhau mà chẳng thể nói được những tâm sự, những nỗi khổ tâm trong lòng.
Đàn ông đâu phải ai cũng là chỗ dựa, là bến đỗ bình yên cho người vợ của mình. Có nhiều người phụ nữ cưới chồng xong mới giật mình nhận ra anh ta chẳng khác nào một đ.ứa t.rẻ to xác. Mình làm vợ nhưng lại kiêm thêm việc chăm sóc, lo lắng cho chồng. Còn đàn ông, vô can tất cả từ những chuyện lớn lao cho đến nhỏ nhặt trong nhà. Người đời gọi những người đàn bà có chồng c.hết đi là góa phụ. Nhưng thực tế, có những người phụ nữ dẫu chồng bên cạnh đó nhưng lại giống như mình chẳng có chồng.
Phụ nữ lấy nhầm chồng khổ tâm vô cùng và họ loay hoay tìm cách thay đổi chồng. Họ lầm tưởng khi sinh con, chồng sẽ sống có trách nhiệm hơn. Nhưng rồi có con, một mình phụ nữ phải gồng mình lên chăm con. Một mình cho con ăn, chơi với con, ru con ngủ, một mình những lúc con ốm đau, khóc vật vã trong đêm. Thử hỏi, nỗi cô đơn khi độc thân với nỗi cô đơn khi đàn bà lấy nhầm chồng, cái nào đáng sợ hơn?
Phụ nữ à, đừng vì cô đơn mà vội lấy chồng. Bởi hôn nhân không chữa lành được bất kì nỗi cô đơn nào. Đừng sợ mang tiếng ế, cũng đừng sợ cha mẹ già buồn tủi, hãy kết hôn khi bản thân mình gặp được người xứng đáng. Đừng vội vàng để đến khi nhận ra mình lấy nhầm chồng thì đã quá muộn màng.