Đầu tiên, sợ cuộc sống con cái không tốt, nhưng bản thân lại chẳng thể giúp đỡ được gì
Khi còn nhỏ thì chúng ta lúc nào nghĩ cha mẹ là người toàn năng. Cơm nước nấu sẵn, mùa đông cần quần áo ấm, mùa đi học cần tiền….họ lúc nào làm đủ mọi cách để con cái có được cuộc sống tốt nhất.
Tới khi cha mẹ già yếu, thực sự chẳng còn cách nào nữa để giúp bạn cả. Họ chỉ có thể lo lắng và thường xuyên hỏi han bạn. Khi họ cảm thấy bất lực thì họ lo lắng, bởi con cái khó khăn mà họ chẳng thể làm được gì cả.
Khi tuổi trẻ gặp sóng gió, người lo lắng nhất chính là cha mẹ. Người thân, bạn bè bên cạnh không có mấy người tương trợ, nhưng bố mẹ nhìn thấy thì xót xa vô cùng.
Sợ tình trạng ốm đau của bản thân sẽ làm con cái khổ
Nếu một ngày bạn nhận được tin cha mẹ ốm, thường là khi bệnh tật đã trở nên nặng. Không phải họ không bị bệnh vặt mà đơn giản là những bệnh nhẹ họ sẽ không nói.
Khi cha mẹ già yếu, bệnh tật ập đến, hầu hết họ đều có tâm lý một mình chịu đựng, tự chăm sóc lẫn nhau mà không để con cái lo lắng.
Càng già cha mẹ càng sợ làm phiền con cái. Đôi khi họ chỉ mong ở một mình vì sợ làm phiền đến con.
Thứ ba, sợ ăn nói không cẩn thận trước mặt con cái
Người lớn tuổi có thể nói nhiều hơn, vừa nói xong đã quên ngay nên cứ nhắc đi nhắc lại. Khi bạn lớn tiếng trách cha mẹ thì họ sẽ cực kỳ buồn, tủi thân.
Điều đáng ngạc nhiên là cha mẹ già rồi họ như một đứa trẻ. Họ sợ hãi khi nhìn thấy khuôn mặt giận dỗi của bạn, nếu bạn cứ lo lắng thì họ sẽ cảm thấy cực kỳ khó chịu.
Càng trưởng thành thì chúng ta càng học được cách vui vẻ, xởi lởi với người ngoài. Nhưng khi về nhà lại quát tháo cha mẹ của mình. Dù cuộc sống này có vất vả đến đâu cũng đừng đổ lỗi cho cha mẹ.