Thực sự anh chị em trong nhà cho nhau vài trăm nghìn tôi không xót, nhưng tôi cảm thấy rất khó chịu về cách hành xử của chị chồng.
Chồng tôi lương khá ổn, tôi cũng thấp hơn nhưng không đến nỗi tệ. Thế nhưng hàng tháng ngoài lo sinh hoạt phí trong nhà, vợ chồng tôi còn phải gửi một khoản về để chu cấp cho bố mẹ và trả nợ tiền vay ngân hàng mua nhà. Cũng may chúng tôi chưa có con, tôi cũng biết khéo léo quản lý chi tiêu nên hai vợ chồng không quá áp lực về vấn đề kinh tế.
Về đời sống vợ chồng, cưới nhau 2 năm, cuộc hôn nhân của chúng tôi vẫn êm đềm, thi thoảng cãi vã nhưng không đáng kể. Với mối quan hệ với nhà chồng, bố mẹ chồng đối xử với tôi khá tốt, nhưng có điều tôi không ưa nổi chị chồng.
Chẳng là chị chồng rất hay hỏi mượn tiền chồng tôi. Đáng nói, chị mượn nhưng chẳng thấy trả bao giờ. Mấy lần đầu chị mượn 1 triệu – 2 triệu rồi không đả động gì tới chuyện trả nợ cả, cầm tiền xong là im bặt luôn. Thấy vậy nên lần sau hỏi vay tiếp, vợ chồng tôi bảo không có. Nào ngờ không có tiền triệu để vay thì chị lại chuyển qua vay tiền trăm, mỗi lần 300 – 500 nghìn.
Thực sự anh chị em trong nhà cho nhau vài trăm nghìn tôi không xót, nhưng tôi cảm thấy rất khó chịu về cách hành xử của chị chồng. Vì vợ chồng chị gái chồng đều có công việc ổn định, lương còn cao hơn cả chồng tôi, có nhà có xe rồi. Hai vợ chồng chị ấy với 2 đứa con, không lẽ vẫn không đủ ăn mà tháng nào cũng hỏi mượn tiền?
Trong nhà chồng tôi không ưa nhất là chị chồng vì hay vay tiền nhưng không trả. (Ảnh minh họa)
Tháng trước chồng tôi được thưởng 500 nghìn. Anh bảo về sẽ đưa tôi đi ăn. Đúng lúc gần cuối tháng hết tiền lại có tiền thưởng nên hai vợ chồng hí hửng lắm. Không ngờ cầm tiền thưởng chưa kịp ấm tay thì chị chồng lại nhắn tin mượn 1 triệu để đóng tiền điện.
Dù em trai bảo đưa hết lương cho vợ giữ, tiền tiêu vặt hàng tháng đã cạn, chỉ còn 500 nghìn tiền thưởng mới nhận mà chị chồng cũng mượn nốt cả 500 nghìn. Vì cả nể nên anh lại ngầm ngùi đưa số tiền thưởng đó cho chị gái.
Tôi bực lắm, nhắc chồng sau đừng đưa tiền cho chị nữa thì anh lại gạt đi, thậm chí còn trách tôi ích kỷ, tính toán với người nhà. Thấy chồng nói thế tôi càng bực, thầm quyết tâm cho chị chồng bài học để đòi lại những khoản tiền cho vay trước đó.
Đến hẹn lại lên, tuần trước chị chồng lại nhắn tin hỏi vay tiền em trai. Đúng lúc đó chồng tôi đang ở nhà, anh lại không có tiền trong người nên bảo tôi chuyển khoản cho chị.
Vì không có tiền trong người nên chồng bảo tôi chuyển khoản cho chị chồng vay. (Ảnh minh họa)
Tôi dạ dạ vâng vâng rồi nhắn tin cho chị chồng:
– Chị ơi, anh Khánh (tên chồng tôi) hết tiền, anh có nói em chuyển tiền cho chị. Vẫn số tài khoản cũ đúng không chị? Mà em bảo, cuối tháng nhận lương chị cũng không cần vội trả lại tiền đâu. Hôm qua gọi điện về nhà, bố mẹ nói chuẩn bị rút 2 sổ tiết kiệm để chia đều cho 2 con. Đằng nào anh chị cũng ở xa, em ở gần hơn về nhà cũng tiện, thôi thì để em nhận luôn cả 2 rồi trừ tiền chị vay nợ hơn 1 năm qua. Còn lại bao nhiêu thì vợ chồng em sẽ chuyển khoản lại cho chị, đỡ mất công chị phải lặn lội đường xa đi về.
Một lúc lâu sau, chị chồng mới nhắn tin lại:
– Thôi em nhé, chị vừa vay được tiền rồi. Chị cảm ơn vợ chồng em nhé.
Còn về khoản tiền tiết kiệm của bố mẹ, khoản nợ của hai vợ chồng tôi chị chẳng đả động gì. Thế rồi tuần này nhà tôi và nhà chị chồng về quê ăn giỗ ông nội. Cỗ bàn vừa xong, chị chồng liền gọi tôi vào phòng đưa trả một cọc tiền. Dù mặt chị tiếc ngẩn tiếc ngơ khi đưa tiền cho tôi nhưng miệng vẫn phải nói một câu cảm ơn vì đã cho vay tiền.
Không cần đếm lại, tôi cho luôn cọc tiền vào túi. Thực ra nếu chị chồng có vay có trả thì tôi cũng chẳng làm căng đến như vậy, nhưng đằng này chị lại coi chúng tôi như cái máy ATM nên mới muốn cho chị bài học. Chồng biết chuyện thì trách tôi làm quá, nhỡ đâu vì chút tiền mà làm sứt mẻ tình chị em thì không đáng.
Nhưng tiền phải đổ mồ hôi công sức mới kiếm được chứ có nhặt được ngoài đường đâu. Giờ hai vợ chồng chưa con cái, sau sinh con rồi còn bao khoản phải chi, chị chồng cứ một tháng 2-3 lần hỏi vay tiền thì của đâu cho lại mà cho đúng không ạ?