Những điều tôi sắp kể ra đây là điều rất khó để để nói hay thừa nhận. Tôi không có cách nào để chối bỏ được hành vi ngoại tình và cảm giác tội lỗi vì sự phản bội của mình. Tôi muốn kể ra là để những người đã và đang ngoại tình như tôi đã từng sẽ suy nghĩ và sớm thức tỉnh trước khi quá muộn.
Tôi là một người phụ nữ may mắn khi được kết hôn với người thật sự yêu thương và hiểu mình. Nhưng sau 5 năm kết hôn và thành quả là đứa con trai 3 tuổi vô cùng đáng yêu thì tôi lại cảm thấy cuộc sống của mình dần nhạt nhòa đi.
Tôi cần một thứ gì đó (hay nói đúng hơn là một người nào đó) có thể giúp tôi trở lại “con người cũ” của mình ở thuở còn con gái. Và ước muốn đó của tôi đã được đáp ứng khi gặp được N ở phòng tập gym hồi đầu năm. Tôi đã quan sát anh ta một lúc khá lâu trước khi tiến đến tự giới thiệu, làm quen và tìm hiểu thêm về anh ta. (Đặc biệt là tìm hiểu xem anh ta đã kết hôn chưa hay có bạn gái/ bạn trai chưa?). Và biết được rằng anh ta vừa mới ly hôn, đang sống một mình.
Tôi cũng ý thức được rằng mình là người phụ nữ đã có gia đình, nên ý định ban đầu của tôi chỉ là làm bạn với anh ta mà thôi. Lúc đầu chúng tôi cũng chỉ kết bạn với nhau trên mạng xã hội mà thôi.
Sau hôm làm quen đó, tôi bị N “bắt gặp” tôi đang chăm chú xem trang cá nhân của anh ta ở chỗ tập gym và bảo rằng anh ta rất ấn tượng vì sự táo bạo của tôi, khiến tôi khá là bối rối. Trên đường về nhà sau buổi tập tôi mới “ngộ” ra rằng mình đã làm vợ làm mẹ quá lâu nên quên mất các kiểu tán tỉnh rồi. Có thể anh chàng cũng giống như tôi, cũng đang muốn tìm hiểu thêm về đối phương.
Nên tôi đã quyết định nhắn tin cho anh ta trên mạng xã hội và N cũng trả lời ngay lập tức, khiến tôi rất vui. Những ngày tiếp theo, chúng tôi vẫn cứ tiếp tục nhắn tin, gửi ảnh cho nhau và tôi hoàn toàn choáng ngợp trong cảm giác lạ lùng mà anh chàng mang đến.
Cuộc gọi điện thoại đầu tiên của N vô cùng kích thích đối với tôi ngay từ tiếng “Alo” đầu tiên. Chúng tôi nói chuyện hơn một tiếng đồng hồ và hiểu thêm về nhau rất nhiều. Tôi biết, đọc đến đây, sẽ có rất nhiều trong các bạn đang mắng tôi là loại phụ nữ chẳng ra gì. Thậm chí là cả ngu ngốc khi chỉ nói chuyện điện thoại mà nghĩ là mình đã hiểu rõ về một người đàn ông. Nhưng tôi đã cảm nhận được rất nhiều từ N ngay cả trước khi nói chuyện với anh ta. Đó là một cảm xúc rất khó tả nhưng cũng rất chân thật.
Chúng tôi quyết định hẹn nhau đi ăn trưa. N là một người đàn ông hào hiệp, lịch sự và rất quyết đoán… nói chung, anh chàng khá là hoàn hảo trong mắt tôi. Trong bữa ăn, Noah đã hỏi tôi “Em có nghĩ là em có thể yêu anh không?” Thú thật là tim tôi đã ngừng đập vài nhịp trước khi gật đầu thừa nhận là có thể. Tôi ngượng ngùng vì cái gật đầu của mình đến mức không thể thốt lên lời nào được nữa.
Chúng tôi bắt đầu hẹn hò nhiều hơn, cho đến một lần tôi đến thăm nhà N thì kịch bản thường thấy của các kiểu ngoại tình cũng đã xảy ra. Chúng tôi đã ngủ với nhau.
Chuyện vụng trộm giữa tôi và N diễn ra trong 7 tháng, chúng tôi gặp nhau bất cứ lúc nào có thể, sau giờ làm và sau khi tôi hoàn thành mọi nghĩa vụ với gia đình của mình. “Cắt xén” vài giờ dành cho gia đình mà không khiến chồng nghi ngờ là điều khá khó khăn. Nhưng N luôn tỏ ra hiểu chuyện và ủng hộ tôi chu toàn cho gia đình mình. Trong 7 tháng hẹn hò đó, tình cảm của chúng tôi cũng lên xuống thất thường và vui nhiều hơn buồn. Tôi đã nghĩ rằng nguyên nhân của sự thăng trầm trong mối quan hệ của chúng tôi là bởi tôi là người có gia đình. Cho đến khi chồng tôi bắt đầu chú ý đến mối quan hệ của tôi và N thì chúng tôi cũng quyết định kết thúc mối quan hệ vụng trộm ấy.
Như những kẻ thường làm, tôi cố gắng chối tội. Nhưng đến cuối cùng, tôi cũng thú nhận với chồng mình và cảm thấy thật sự thoải mái vì tôi đã quá mệt mỏi với sự dối trá của mình. Tôi cũng đã học được rất nhiều thứ…
Tôi nhận ra rằng mình có khả năng làm bất cứ điều gì mà tôi nghĩ rằng “Hay là thôi đi, mình không nên/ không thể làm như vậy đâu.” Sau khi kết hôn, tôi luôn nghĩ rằng mình là một người phụ nữ đã có gia đình và sớm đánh mất bản chất của mình thuở còn con gái. Tôi cũng đã từng quên rằng mình cũng là một người phụ nữ, có sức hấp dẫn của riêng mình. Chuyện ngoại tình đã giúp tôi khám phá ra đó và không trở thành một bà nội trợ đầu bù tóc rối như nhiều phụ nữ khác.
Tôi cũng học được cách để không vội vàng đánh giá hay phán xét một người nào đó quá gay gắt. Vì mỗi người đều có một cuộc đời và câu chuyện khác nhau, tôi không thể nào hiểu họ đủ nhiều để đánh giá hay bình luận gì về họ cả.
Những kẻ ngoại tình luôn có lý do của riêng họ và đa phần là bắt nguồn từ những trục trặc chưa thể giải quyết trong hôn nhân hay tình yêu. Nhưng dù là vấn đề gì thì có lẽ chúng ta vẫn phải nên dũng cảm đối mặt hơn là tìm đến một chỗ dựa khác và sau đó là tỉnh dậy trên giường của một người khác ngoài chồng (hoặc vợ) mình.
Tôi vẫn thường tự nói với mình rằng ngay từ đầu tôi không có ý định phản bội chồng mình, tôi không có ý xấu. Chúng tôi chỉ là không thể kiểm soát được tình cảm của bản thân mà thôi. Nếu bạn muốn hỏi rằng liệu tôi có bao giờ ngoại tình thêm lần nữa không (vì vốn dĩ ngựa quen đường cũ mà)? Thì tôi có thể trả lời thẳng thắn với bạn là “Không”. Vì tôi đã học được thế nào là sự tha thứ. Chồng tôi đã tha thứ cho sự phản bội của tôi và tôi không bao giờ dại dột đem sự tin tưởng của anh ra đánh cược một lần nữa.
Nhìn về tương lai, tôi biết rằng chồng tôi cũng sẽ khó mà không nghĩ đến chuyện vợ mình thân mật với một tên đàn ông khác, dù anh đã tha thứ cho tôi. Tôi biết rằng để lấy lại được lòng tin của anh, tôi sẽ còn phải cố gắng rất nhiều. Nhưng tôi biết rằng điều đó rất xứng đáng vì tôi vẫn còn rất yêu chồng minh.
Ngoại tình không phải là thứ có thể dành cho tất cả mọi người. Nếu bạn cũng đang có ý định làm điều đó, hãy chắc chắn rằng bạn hiểu rõ mình sẽ được và mất những gì.