Biết bố mẹ phản đối vì nhà bạn trai cách xa 300km, tôi cố tình có b/ầ/u để được làm đám cưới, ngày lên xe hoa nhìn thứ trên tay bố tôi khóc nghẹn vì hối hận vô cùng

Năm 24 tuổi, tôi dẫn bạn trai về giới thiệu. Biết nhà anh cách nhà tôi hơn 300km, bố mẹ tôi một mực phản đối.  

Bố mẹ tôi sinh được 4 anh em tôi. Trên tôi là 3 anh trai, ông bà cố thêm tôi cho có cô con gái. Vậy nên mãi năm bố hơn 40 rồi mẹ mới đẻ tôi. Lúc con gái út vào đại học bố cũng hơn 60 rồi, trông ông lại gầy gò nữa nên nhiều người không biết lại cứ tưởng là hai ông cháu.

Hồi tôi ra thành phố học bố cũng đưa đi, mua từng cái chậu rửa mặt, bàn chải đánh răng, xà phòng giặt cho con gái, chỉ sợ con một thân một mình ở xa lại thiếu thốn, thiệt thòi.

Nói chung vì tôi là con gái lại còn là út ít nữa nên được bố mẹ đặc biệt quan tâm, chiều chuộng hơn dù hoàn cảnh gia đình không quá dư giả. Tôi nhớ hồi đó bố sắm cho tôi cái điện thoại đen trắng ngày nào cũng gọi mấy cuộc hỏi con gái xem tình hình thế nào. Cứ được thời gian bố lại xuống, xách bao nhiêu đồ ăn, hoa quả cho con với bạn bè chia nhau.

Cố tình có bầu để gia đình đồng ý cho cưới, ngày lên xe hoa nhìn thứ trên tay bố tôi khóc nghẹn - 1

Vì tôi là con gái lại còn là útnữa nên được bố mẹ đặc biệt quan tâm, chiều chuộng hơn dù hoàn cảnh gia đình không quá dư giả. (Ảnh minh họa)

Học xong ra trường bố mẹ muốn tôi xin về gần nhà làm mà tôi không chịu. Bố tôi lúc nào cũng khuyên:

“Thân con gái đừng ham tiền bạc, địa vị quá con ạ. Quan trọng nhất là tìm được người đàn ông tốt mà nương dựa hết đời. Bố tính con về quê làm, bố mẹ tìm cho tấm chồng gần gả, thi thoảng thích lại chạy ù về với bố mẹ là sướng. Chẳng gì bằng lấy chồng gần, bố mẹ có thể thăm nom, bảo vệ con được chứ gả con xa, không biết đâu là lo con ạ”.

Nhưng tính tôi hướng ngoại, không thích sống dưới quê nên ra trường là ở lại thành phố làm. Năm 24 tuổi, tôi dẫn bạn trai về giới thiệu. Biết nhà anh cách nhà tôi hơn 300km, bố mẹ tôi một mực phản đối. Nhất là bố tôi, không biết bao lần ông gọi con gái nói chuyện, khuyên can đủ điều nhưng tôi không chịu, vẫn âm thầm hẹn hò. Yêu được hơn năm, tôi có bầu bố mẹ buộc lòng phải chấp nhận cho 2 đứa làm đám cưới.

Còn nhớ lúc tôi xin bố mẹ cho kết hôn vì lý do đã có thai, bố tôi thở dài bảo:

“Con dồn bố mẹ vào thế đã rồi, không gật đầu thì còn làm gì được nữa”.

Rồi bố tôi chuẩn bị hôn sự cho con gái chỉn chu lắm. Có điều vì nhà chồng cách nhà tôi hơn 300 cây số nên ông lo con gái bầu bí đi đường xa sức khỏe không chịu được. Vậy nên những ngày gần cưới, ngày nào bố cũng đi chợ mua chim câu, gà ác về giục mẹ hầm cho tôi ăn tẩm bổ. Nhìn tôi nghén, nôn ọe nhiều ông lại xót ruột động viên:

“Nghén cũng cố mà ăn mới có sức mà ngồi xe mấy trăm cây số về nhà chồng. Con phải ăn thì cái thai mới khỏe được”.

Hôm tiễn con gái về nhà chồng bố mặc vest chỉn chu lắm, thỉnh thoảng nhớ ra cái gì lại dặn con.

Cố tình có bầu để gia đình đồng ý cho cưới, ngày lên xe hoa nhìn thứ trên tay bố tôi khóc nghẹn - 2

Hôm tiễn con gái về nhà chồng bố mặc vest chỉn chu lắm, thỉnh thoảng nhớ ra cái gì lại dặn con. (Ảnh minh họa)


 

Rồi lúc tôi chuẩn bị lên xe hoa, bố moi trong túi ra được một xấp tiền dúi vào tay tôi:

“Bố chả có vàng, cầm mấy đồng mua cái gì ngon ngon mà ăn nhé. Về bên nhà chồng không được e ngại mà ăn ít nhé. Đặc biệt mang thai 3 tháng đầu phải kiêng bê vác, kiêng với cao, ngồi xổm nghe không”.

Nghe bố nói vậy mà tôi chỉ biết khóc nức nở. Cả đời bố làm lụng vất vả để nuôi các con khôn lớn. Giờ bố già yếu không kiếm được tiền nữa mà trong túi có đồng nào cũng nghĩ đến con gái, vét nốt ra đưa bằng hết. Những ngày sau tôi về nhà chồng rồi, hôm nào bố cũng gọi dặn dò con rể phải kiêng giữ, quan tâm vợ trong thời kỳ mang thai những tháng đầu. Thấy bố lo cho mình như vậy, tôi càng thương ông. Thật đúng là trên đời chẳng gì có thể so sánh được với tình yêu thương bố dành cho con gái các chị nhỉ.