NҺìп tҺấү quầп áo coп xộc xệcҺ, ƌầu tóc Ьù xù, tȏι Һỏι lý Ԁo tҺì coп gáι oà kҺóc và пóι kҺȏпg ƌι Һọc пữɑ

NҺìп tҺấү quầп áo coп xộc xệcҺ, ƌầu tóc Ьù xù, tȏι Һỏι lý Ԁo tҺì coп gáι oà kҺóc và пóι kҺȏпg ƌι Һọc пữɑ

 

 

Phải chăng con vừa trải qua chuyện gì ᵭó rất kinh khủng và ᵭáng sợ.

Con gái tôi năm nay học lớp 9, là đứa hiền lành, ít nói, hay nhường nhịn và không bao giờ làm mất lòng ai. Tuy con học hành không được giỏi giang như những bạn bè khác nhưng tôi tin rằng con sống đạo đức thì cuộc đời sẽ thuận buồm xuôi gió.

Ngày hôm kia, lúc đó tôi đang ở trong bếp nấu cơm thì con gái đi học về. Mọi ngày về đến nhà là con chào mẹ và thay quần áo xuống bếp phụ nấu cơm. Vậy mà hôm đó, con không chào hỏi gì mà lao thẳng vào phòng và đóng cửa rầm làm tôi vô cùng kinh ngạc. Không hiểu chuyện gì đã xảy ra với con nữa.

Tôi vội tắt bếp và vào phòng nói chuyện với con. Thấy con nằm vật trên giường, quần áo xộc xệch lấm lem đất cát, đầu tóc bù xù, tôi lo lắng hỏi han. Tôi nói đến câu thứ 3 thì con mới chịu ngẩng mặt lên trả lời mẹ.

Nhìn mặt con có những vết xước bầm tím mà tôi giật mình hoảng sợ, tôi ôm con vào lòng và bảo con bình tĩnh nói sự thật, mẹ sẽ giúp con đòi lại công bằng. Con ôm chặt lấy tôi và khóc như thể đang phải chịu nhiều ấm ức tủi nhục vậy.

Tôi bàng hoàng khi con nói bị 8 bạn nữ trong lớp vây đánh trên đường về nhà, nếu không có mấy bạn nam đứng ra cứu thì con còn thê thảm nữa. Lý do là mấy bạn học kia sai con tôi đi mua trà sữa nhưng con không chịu, thế là bọn chúng giở thói côn đồ ra để răn dạy con tôi.

Nhìn thấy quần áo con xộc xệch, đầu tóc bù xù, tôi hỏi lý do thì con gái tu lên khóc và nói không đi học nữa - Ảnh 1.

Ảnh minh họa

Nghe xong mà tôi tức giận và hỏi tên từng bạn học để đến tận nhà nói chuyện với bố mẹ họ. Nhưng con gái tôi cản lại:

“Con xấu hổ lắm, mẹ đừng làm lớn chuyện này, con sẽ không bao giờ đến trường nữa. Ngày mai con sẽ đến xưởng làm cùng mẹ. Con mệt mỏi lắm rồi”.

Từng lời con nói như vết kim đâm vào tim tôi. Vợ chồng tôi vất vả kiếm tiền nuôi con, mong con khôn lớn thành đạt để được mở mày mở mặt. Vậy mà giờ con đang học cuối cấp, bước ngoặt của cuộc đời, con lại tính bỏ học.

Tôi bảo sẽ gặp cô giáo, hiệu trưởng và phụ huynh của những người đã đánh con để nói chuyện.

Thấy mẹ nói thế, con tôi co rúm người lại sợ hãi, lắc đầu bảo tôi không được làm thế, bởi con sợ bị đám bạn đó trả thù khi không có người lớn bên cạnh.

Chồng tôi nóng tính lắm, anh mà biết con gái bị bạn học đánh sẽ làm lớn chuyện. Nhưng con gái lại không muốn vạch mặt đám bạn xấu. Tôi không biết phải làm sao để bảo vệ con gái nữa?