Vợ chồng tôi bất hòa, sau thời gian dài dùng dằng thì cũng quyết định ra tòa ly hôn. Em sẽ nhận quyền nuôi con còn tài sản chung thì chia đôi. Đêm đó về nhà tôi cũng dỡ ảnh cưới xuống đi vứt sọt rác… chưa kịp thở phào nhẹ nhõm thì rù-ng mì-nh bởi tờ giấy rơi ra từ phía sau ảnh

 

Sau một thời gian dài cãi vã, mâu thuẫn không hồi kết, cuối cùng chúng tôi quyết định ly hôn. Đến lúc đó, cả hai đều kiệt sức, chẳng ai muốn níu kéo nữa. Em nói sẽ nhận quyền nuôi con, còn tài sản chung thì chia đôi. Tưởng như quyết định đó sẽ là một sự giải thoát cho cả hai, để rồi ai nấy có thể tìm lại sự bình yên.

Đêm hôm đó, về đến nhà, tôi nhìn lại tấm ảnh cưới treo giữa phòng khách. Bức ảnh từng là minh chứng cho tình yêu, giờ đây lại gợi lên biết bao nỗi buồn và thất vọng. Tôi đứng nhìn nó một lúc lâu, rồi thở dài dỡ xuống. Định bụng sẽ vứt nó vào thùng rác, để không còn phải nhìn thấy quá khứ thêm nữa.

Nhưng vừa lúc xoay khung ảnh lên, tôi bỗng giật mình khi một tờ giấy rơi xuống đất, kẹp sau lớp kính từ bao giờ mà tôi không hề hay biết. Tim tôi đập thình thịch, nhặt tờ giấy lên và mở ra. Dòng chữ quen thuộc của vợ khiến tôi đứng hình.

*”Anh yêu!*

*Nếu anh đọc được bức thư này, có lẽ chúng ta đã rơi vào những ngày khó khăn nhất của cuộc đời. Từ ngày làm vợ anh, em đã luôn tự hứa sẽ ở bên anh bất kể thế nào, nhưng cuộc sống này không phải lúc nào cũng dễ dàng. Nếu một ngày nào đó anh cảm thấy mệt mỏi, chúng ta không còn chung một con đường nữa, em mong anh hãy đọc những dòng này để nhớ lại lý do chúng ta từng bắt đầu.*

*Em yêu anh vì sự chân thành, sự quan tâm của anh. Chúng ta đã cùng nhau vượt qua bao nhiêu khó khăn để xây dựng tổ ấm này. Nếu có lúc nào đó, anh thấy chán nản và muốn buông tay, xin hãy cho em một cơ hội để cùng anh làm lại từ đầu. Em biết cuộc sống không phải lúc nào cũng là màu hồng, nhưng em tin vào tình yêu của chúng ta. Chỉ cần anh còn muốn, em sẽ luôn sẵn sàng bắt đầu lại tất cả, từ con số không.*

*Em vẫn luôn tin rằng tình yêu của mình đủ mạnh để vượt qua tất cả. Nếu không còn hy vọng nào khác, em chỉ mong anh biết rằng em đã từng yêu anh bằng cả trái tim mình.*

*Em của anh.”*

Tay tôi run run, tim như bị bóp nghẹt. Dòng chữ cuối cùng của em in sâu vào lòng tôi, khiến mọi ký ức ùa về. Từng khoảnh khắc vui buồn, từng lời hứa hẹn, và cả những ước mơ chúng tôi từng có. Trong phút chốc, mọi mâu thuẫn, giận hờn, và bất hòa dường như tan biến. Tôi nhận ra rằng tình yêu này vẫn còn đó, chỉ là chúng tôi đã để những giận hờn nhỏ nhặt che lấp đi.

Tờ giấy vẫn nằm trong tay, nhưng lòng tôi đã thay đổi. Bước chân như có một sức mạnh vô hình dẫn lối, tôi lập tức quay về bên em, lòng đầy quyết tâm. Tôi biết rằng đây là cơ hội cuối cùng để giữ lại hạnh phúc của mình.