Đến nhà em trai tụ tập, tôi phải tự nấu tự ăn, em dâu không dọn dẹp bát đĩa vì phải cho con ngủ, anh chị ngồi lâu ăn xong tự dọn.

Có lần chúng tôi đến nhà em tự nấu tự ăn, em không dọn dẹp bát đĩa vì phải cho con ngủ, anh chị ngồi lâu ăn xong tự dọn.

Em trai tôi tính tình khù khờ, dễ dãi, vợ bảo sao cũng nghe. Vợ chồng em làm công nhân, vợ lương cao hơn chồng, có một đứa con nhỏ. Vợ chồng con cái em sống cùng mẹ tôi nhưng không thấy em quét sân quét nhà, có chăng chỉ dọn dẹp phòng riêng của em. Sáng em đưa con đi học rồi đi làm, chiều muộn đi chợ về nấu bữa tối xong tắm rửa cho con. Cả nhà ăn xong, em trai tôi rửa bát. Buổi sáng em dâu cũng không dậy nấu ăn sáng cho cả nhà, ai tự lo bữa sáng người nấy, hỏi em thì em bảo nấu cháo và dỗ cho con ăn xong cũng đến giờ đi làm. Tôi không thấy chuyện đó thuận mắt thuận tai tí nào cả.

Họ nhà tôi có một nhóm anh chị em chơi chung với nhau rất vui vẻ từ xưa đến nay, thỉnh thoảng lại tụ tập ăn uống, nhưng chẳng bao giờ thấy em dâu mở miệng chủ động tổ chức những cuộc ăn uống đó. Dường như em dâu chẳng thiết tha gì. Có lần chúng tôi đến tự nấu tự ăn, vậy mà em cũng không dọn dẹp bát đĩa, với lý do phải cho con ngủ, anh chị uống rượu ngồi lâu, ăn xong tự dọn. Một đứa trẻ con 4-5 tuổi thức muộn một chút có sao, sao em phải vội cho con đi ngủ như vậy?

Em trai tôi từ khi lấy vợ cũng ít tụ họp hẳn, em dâu bảo chồng thích đi cứ đi ăn cho vui, em trai tôi cũng không đi. Tôi đoán em dâu ngầm điều khiển chồng. Em dâu rất ít nói, gặp ai chỉ chào cho phải phép chứ không hỏi han gì thêm, không vồn vã tươi cười như những chị em dâu khác. Những việc trong nhà phải chi tiền như cỗ bàn, mua sắm thiết bị gia dụng, em cũng không thoáng tay, với lý do phải tiết kiệm nuôi con nhỏ. Tôi phải khuyên bảo em trai mình thế nào, trong khi em rất nghe vợ và đồng quan điểm với vợ?